Đoạn 1: Vị đạo diễn Oan-tơ đang đứng đợi ở ga tàu thì nhìn thấy cậu bé đánh giày bước đến gần và hỏi: “Ông có muốn đánh giày không?” Nhìn xuống đôi giày mới đánh xong, vị đạo diễn lắc đầu từ chối đề nghị của cậu bé. Cậu bé đã hỏi mượn ông chút tiền vì cậu đang rất đói. Nghe cậu bé nói vậy, ông Oan-tơ cảm thấy thương cảm, liền móc túi đưa cho cậu mấy đồng. Cậu bé vô cùng cảm kích, nói lời cảm ơn ông, sau đó liền rời đi.
Đoạn 2: Đạo diễn nhìn theo bóng dáng cậu bé khuất xa dần, ông lắc đầu, thầm nghĩ những đứa trẻ lừa gạt trên đường như thế này ông gặp quá nhiều rồi. Sau đó ông quên béng chuyện cậu bé đánh giày vay tiền mình.
Đoạn 3: Trong một lần đạo diễn lại có việc đi qua ga xe lửa, cậu bé đánh giày nhìn thấy ông liền chạy đến đưa tiền trả lại. Cậu vừa thở hổn hển vừa nói: “Cháu đã ở đây đợi ông rất lâu rồi, hôm nay mới gặp được ông để trả lại tiền”. Hành động trả lại tiền của cậu bé khiến ông đạo diễn cảm thấy trong lòng ấm áp lạ thường.
Đoạn 4: Ông Oan-tơ đã phát hiện cậu phù hợp làm vai diễn mới trong tác phẩm của ông. Ông hẹn cậu bé sáng hôm sau tại phòng đạo diễn của ông tại công ty, ông có điều bất ngờ dành tặng cậu bé. Sáng sớm hôm sau, một nhóm trẻ con đường phố đi đến trước công ty. Cậu bé đánh giày nói với ông rằng những đứa trẻ ở đây đều giống cháu, chúng cũng muốn có điều bất . Đây quả thực là điều mà đạo diễn không hề nghĩ đến. Hóa ra, một cậu bé lang thanh nghèo khó lại có trái tim lương thiện đến vậy. Thế nhưng, cuối cùng, ông quyết định chọn cậu.
Câu hỏi trên thuộc đề trắc nghiệm dưới đây !
Copyright © 2021 HOCTAP247