Bệnh vô cảm hiện nay khá phổ biến trong xã hội, biểu hiện dưới nhiều hình thức, mức độ khác nhau. Một thanh niên vạm vỡ ngồi trên xe buýt chật kín người nhưng lại không nhường chỗ cho cụ già. Một học sinh lớn thấy em nhỏ bị ngã mà không đỡ dậy. Doanh nghiệp thi nhau làm hàng giả, hàng kém chất lượng với mục đích thu lợi nhuận cao mà không hề nghĩ đến những tác hại về sức khỏe và tính mạng của người tiêu dùng. Thấy người bị tai nạn mà không giúp đỡ đi xe lướt qua chụp ảnh rồi đăng lên facebook. Quay lưng ngoảnh mặt trước tình cảnh đau thương của đồng bào bị thiên tai, bão lụt… Đó là thái độ thờ ơ, lạnh nhạt đến tàn nhẫn, đáng bị phê phán.
Bệnh vô cảm đang có chiều hướng lan rộng, không chỉ diễn ra ngoài xã hội mà còn xâm nhập vào ngay trong các gia đình, những người thân ruột thịt. Chứng kiến cảnh có nhà cha mẹ bị ốm nặng nằm liệt giường mà con cái lại không đoái hoài gì đến. Anh em ruột thịt tranh giành đất đai. Chồng uống rượu say cãi vã, đánh đập vợ con.
Tất cả đều đến từ mâu thuẫn trong gia đình từ tính ích kỉ, cái tôi cá nhân, ghen ghét lẫn nhau. Chính ma lực của đồng tiền, quyền lực, danh vọng đã làm con người quên đi tình thương với chính bản thân và gia đình. Đặt cái tôi cá nhân quá cao cũng không tốt vì sẽ chẳng ai nghe theo một người mà đi ngược so với phần còn lại. Tính ích kỷ không bao giờ đưa bạn đi đến thành công mà sẽ biến bạn trở thành một người vô cảm, không biết quan tâm đến người khác, chỉ nghĩ đến cái lợi cá nhân. Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến bệnh vô cảm nhưng phần nhiều là do sợ liên lụy. Nhiều người sẽ nói: "Không phải việc của mình thì đừng nên quan tâm, coi chừng rước họa vào thân”.
Trong cuộc sống hiện đại, giới trẻ thường quá tập trung vào công việc, học tập, lướt web mà không có thời gian quan tâm nhiều đến gia đình. Cha mẹ không thực sự quan tâm đến con cái, ít dạy con có sự đồng cảm với người khác. Lối sống thờ ơ, vô cảm còn xuất phát từ bản thân thiếu tình yêu thương như những đứa trẻ từ nhỏ đã phải chứng kiến cảnh cha mẹ ly hôn, thiếu tình cảm và sự dạy bảo của một trong hai người. Nhìn đứa trẻ khác có nhiều thứ hơn mình, đứa trẻ dễ cảm thấy tự ti, ghen ghét, sống nội tâm và dần trở nên vô cảm. Chính vì thế, người lớn phải có định hướng đúng đắn cho trẻ ngay từ khi còn nhỏ. Thái độ sống vô cảm trong xã hội hiện nay cần phải loại bỏ, bản thân mỗi chúng ta hãy biết đồng cảm, học hỏi những bài học trong cuộc sống, yêu thương giúp đỡ mọi người xung quanh!
Chúc bạn học tốt!^^
“Vô cảm” là không có cảm giác, không có tình cảm, không xúc động trước một sự vật, hiện tượng, một vấn đề gì đó trong đời sống. Bệnh vô cảm là căn bệnh của những người không có tình yêu thương, sống dửng dưng trước nỗi đau của con người, xã hội, nhân loại… Trải qua các cuộc chiến tranh chống quân xâm lược, những cuộc đọ sức với thiên tai khắc nghiệt, nhân dân ta đã có truyền thống đoàn kết, thương yêu đùm bọc lẫn nhau. Dường như càng qua gian khổ, đau thương, mất mát con người lại sống gần nhau, quan tâm, giúp đỡ nhau nhiều hơn. Tình làng nghĩa xóm, thương người như thể thương thân đã trở thành một đạo lí của dân tộc: “Bán anh em xa mua láng giềng gần”. Hiện nay, trong cuộc sống vật chất ngày càng được cải thiện hơn, đầy đủ hơn, người ta dễ có xu hướng lo vun vén cho bản thân và gia đình mình, ít quan tâm đến những vấn đề xã hội. Trước kia, ông cha ta đã phê phán lối sống chỉ biết vun vén cho riêng mình. Cuộc sống quanh ta hiện nay không thiếu những người như thế. Họ sống thờ ơ với mọi việc đang diễn ra, nhà nào nào đóng cửa biết nhà nấy. Nhà hàng xóm có hoạn nạn, có con cái bị rơi vào cạm bẫy của các tệ nạn xã hội họ cũng bàng quan như không biết. Đi đường gặp người bị tai nạn, họ cũng bỏ qua như không nhìn thấy. Thấy lũ trẻ cái nhau thậm chí đánh nhau họ cũnglàm ngơ. Trước cảnh khổ đau của những người tàn tật, bất hạnh, họ cũng không mảy may xúc động…Bệnh vô cảm đã làm cho con người như vô tri, vô giác, không thể hòa nhập với cộng đồng. Trong công việc, bệnh vô cảm làm cho con người chẳng khác nào một cái máy. Họ làm việc một cách đơn điệu, tẻ nhạt. Con người mắc bệnh vô cảm trong công việc, chắn chắc hiệu quả công việc sẽ không thể nào cao, thậm chí còn làm trì trệ, ảnh hưởng nghiêm trọng. Là cán bộ, công chức của Nhà nước, mắc bệnh vô cảm sẽ dẫn đến xa rời nhân dân, tắc trách trong côngviệc. Một bác sĩ vô cảm không thể có tình thương người bệnh, nhất là những người bệnh nghèo. Không thiếunhững trường hợp vì vô cảm mà người bệnh không được chăm sóc chu đáo, dẫn đến những cái chết đáng tiếc. Một kĩ sư vô cảm có thể dửng dưng trước những sinh mạng con người do công trình không đạt chất lượng của mình gây ra. Một tài xế vô cảm sẵn sàng xem thường tính mạng của người khác khi phóng nhanh vượt ẩu. Một thầy giáo vô cảm chỉ nghĩ bài giảng cho xong chuyện, còn nói gì đến tình nghĩa thầy trò, tận tâm dạy bảo, nhất là những học trò còn học kém, gia đình khó khăn. Cán bộ vô cảm sẽ không thể nhìn thấy hoàn cảnh của mỗi người dân, không thấy những nỗi bức xúc của nhân dân, giúp đỡ nhân dân tận tâm, tận tình. Gần đây thôi, nếu bạn có tình cờ xem qua các trang báo sẽ ngỡ ngàng vô cùng với “sự nhẫn tâm” đến đáng sợ của con người: Một thanh niên gào khóc thảm thiết trên chuyến xe buýt khi kẻ gian lấy mất chiếc bóp của anh ấy nhưng đáp lại là sự im lặng đến xót xa. Và đau lòng hơn nữa khi xem cảnh bao người đi “hôi bia” khi chuyến xe định mệnh của người tài xế đáng thương lật trên đường. Đáp lại cho tiếng khóc của anh làtiếng cười hả hê của những người đi nhặt của “trên trời rơi xuống”. Viết đến đây tôi lạnh cả người và tự hỏi lòng trắc ẩn, tình thương của con người hiện đại có còn hay không? Phải chăng khi xã hội phát triển con người lại đánh mất tình yêu thương? Là bản thân học sinh chúng ta hãy ra sức chống bệnh vô cảm trong việc làm, học tập hằng ngày của mình. Hãy quan tâm giúp đỡ bạn bè. Hãy chia sẻ những gì mình có thể cho những cuộc đời bất hạnh quanh ta. Đừng để một ngày nào đó khi nhìn thấy bà lão ăn xin, một đứa bé côi cút bơ vơ, một người khách lỡ đường mà trái tim bạn không lên tiếng. Hãy thắp sáng, hãy gieo mầm cho những yêu thương trong trái tim bạn, trái tim tôi, trái tim tất cả chúng ta
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247