Đáp án:
Bị điểm kém đối với nhiều người có lẽ cũng chẳng là điều ghê gớm, thế nhưng được đứng nhất lớp lại là 1 điều xấu hổ vô cùng với bạn bè, với thầy cô và cả sự sợ hãi mà khi bố mẹ biết. Thế nên tôi đã làm đã làm một việc rất hài hước và ngờ nghệch.
Lúc đó là hồi lớp 4, lớp chúng tôi có một sự phân bì rất lớn giữa những cá nhân có lực học tốt nhất lớp. Và bản thân tôi luôn là đứa đứng đầu, lại là lớp trưởng nên mẹ tôi rất tự hào về tôi lắm, cô chủ nghiệm cũng rất thích nói về tôi khi họp phụ huynh. Rồi có một ngày trong buổi kiểm tra thường xuyên, tôi không biết đầu óc tôi lú lẫn đến mức nào mà khi trả bài thì tôi được 5 điểm, khi phát bài tôi sốc vô cùng. Tôi cảm thấy rất ái ngại nên đã cất bài kiểm tra trong cặp của mình. Ra về, tôi không dám nhìn thẳng chỉ biết cúi đầu rồi thở dài, lúc đấy tôi không còn một nụ cười trên môi nữa, trong đầu tôi luôn nghĩ về mẹ sẽ mắng và rất thất vọng về tôi lắm.
Khi về đến nhà, tôi đã giấu bài kiểm tra trong cặp sách và khóa nó lại đơn giản vì tôi nghĩ mẹ tôi sẽ không bao giờ lục cặp. Ai ngờ tôi đã lầm, mẹ đã tìm được bài kiểm tra của tôi, nhưng mẹ không mắng mà chỉ lắc đầu cười nói với tôi:" Tao chưa thấy đứa nào dốt như mày cả, ai đời lại đi dấu bài kiểm tra trong cặp sách, ít nhất tao phải đi đốt nó cơ.Sao mẹ sinh ra mày mà chảng thấy mày thông minh được gì cả". Tôi đứng hình trước câu nói hóm hỉnh của mẹ, bỗng nghĩ mình cũng ngốc thật, đúng là trẻ con khó mà nghĩ xa xôi được. Sau đó mẹ nói nhẹ nhàng với tôi:" Mẹ nói nhé, con người cũng có lúc sai lầm, có lúc thất bại, nhìn xem bố mẹ trồng cà phê đâu phải chưa từng có những cây nào chết, nhưng chính những cái cây chết đó mà bố mẹ đã rút ra được kinh nghiệm để trồng thành công cây cà phê và khu vườn rau xanh tốt như bây giờ vậy đó. Học tập cũng vậy, điểm kém giúp con cố gắng hơn và không lơ là trong học tập, đó là tiếng chuông cảnh tỉnh dành cho con, chứ không phải việc gì mà xấu hổ cả, người thành công cũng phải trải qua mình bị điểm kém con ạ".
Những lời mà mẹ nói từ lâu ấy, tôi vẫn nhớ mãi đến hôm nay, tôi không biết đó là bài học thứ bao nhiêu mà mẹ dạy, nhưng những lời nói đó đã khiến tôi trưởng thành hơn và làm tôi không ngại ngùng khi bị điểm kém 1 lần nữa.
Xin 5 sao và ctlhn ạ, chúc bạn học tốt
Có lẽ trong đời người, không ai là không mắc sai lầm. Và tôi cũng vậy, tôi không bao giờ ngại ngùng. Biết là nó không tốt, nhưng mỗi lần nhắc là một lần trưởng thành. Nhớ cái hôm tôi đi dã ngoại cùng gai đình. Hôm đấy, em và tôi có rủ tôi chơi đuổi bắt. Dĩ nhiên tôi đồng ý, vì đó là trò tủ của mỗi bạn nam mà. Thế nhưng khi đang chơi, bỗng dưng có em tôi đã đá vào chân tôi. Khiến tôi đau điếng. Tôi rất tức! Biết là vô tình nhưng cục tức trong lòng tôi vẫn không nhịn được. Toi dứng dậy, đánh em tôi một cái, tuy không sao, nhưng em tôi là đứa dễ mít ướt đã khóc òa lên. Làm tôi rất sợ. Lúc đó có một cô bác đi qua hỏi thăm. Và đã nhắc nhở tôi rằng " làm anh thì phải luôn nhường em chứ con?" Một lúc sau mẹ tôi chạy qua, và dỗ em. Chắc chắn tôi sẽ bị ăn đánh vì đã làm em khóc. Nhưng may mắn thay, cô bác kia đã nói giúp tôi :" chị đừng đánh nó nhé, chị à, đánh đập không phải cách để dạy dỗ con cái đâu." Rồi cô bác ấy chạy đi chõ khác. Hôm đó, tôi chỉ nhận được lời phê bình của mẹ chứ không bị ăn đánh. Tôi nhớ mãi cô gái hôm đấy, cô ấy thật tuyệt vời. Tôi cũng sẽ học cách tạo ra lòng bao dung.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247