Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 II. Làm văn: (5.0 điểm) Phát biểu cảm nghĩ của...

II. Làm văn: (5.0 điểm) Phát biểu cảm nghĩ của em về bài thơ “Hồi hương ngẫu thư" của Hạ Tri Chương.

Câu hỏi :

Làm thành 1 bài văn , ko chép mạng nhé

image

Lời giải 1 :

Hạ Tri Chương là nhà thơ lớn đời nhà Đường của Trung Quốc. Thơ ông chan chứa lòng yêu nước và nỗi nhớ quê hương. Một trong những sáng tác tiêu biểu của ông là Hồi hương ngẫu thư. Bài thơ là tiếng lòng của một người sống xa quê trong khoảnh khắc đặt chân về quê cũ.

“Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi.

Hương âm vô cải, mấn mao tồi.

Nhi đồng tương kiến, bất tương thức

Tiếu vấn: Khách tòng hà xứ lai?”

(Trẻ đi, già trở lại nhà,

 Giọng quê không đổi,sương pha mái đầu

Gặp nhau mà chẳng biết nhau

Trẻ cười hỏi:”Khách từ đâu đến làng”)

        Chủ đề quê hương là chủ đề quen thuộc trong thơ văn trung đại. Ở mỗi nhà thơ ta lại bắt gặp những cảm xúc khác nhau. Nếu ở Tĩnh dạ tứ, Lí Bạch nhớ đến quê hương khi bắt gặp ánh trăng thì Hồi hương ngẫu thư, Hạ Tri Chương đã bộc lộ tâm trạng của mình khi về quê cũ

Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi.

Hương âm vô cải, mấn mao tồi.

(Trẻ đi, già trở lại nhà,

Giọng quê không đổi,sương pha mái đầu)

Mở đầu bài thơ, tác giả đã viết lên cảnh ngộ của mình bằng phép tiểu đối: trẻ – già; đi – về. Vì hoàn cảnh, nhà thơ phải lìa xa quê hương, gia đình từ ngày còn bé. Sau bao nhiêu năm vật đổi sao dời, người con của quê hương đã trở lại nhưng đã trở thành người của quá khứ và tuổi tác cũng chất chồng. Câu thơ còn gợi lên quy luật của cuộc đời, ai mà chẳng bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc đời giữa đi và ở, được và mất, giữa hoài bảo và nuối tiếc. Với Hạ Tri Chương quy luật ấy đã tạo nên bi kịch của một kẻ sĩ gần nửa đời người chạy mỏi chân chốn quan trường nay mới được trở về quê thì da mồi tóc bạc “hương âm vô cải, mấn mao tồi”. Phép tiểu đối trong câu thứ hai đã khẳng định tấm lòng son sắt của nhà thơ dành cho quê hương, đồng thời cũng là tiếng thở dài trước sự nghiệt ngã của thời gian. Dù có đi đến đâu, bao lâu, điều con người vẫn giữ vẹn nguyên là tiếng nói. Cái chất giọng quê hương thấm sâu vào máu thịt từ ngày còn trong bụng mẹ thì làm sao quên được. Điều con người không thể níu giữ là thời gian, tuổi tác. Khi ra đi mái tóc xanh của tuổi thơ nhưng khi về tóc đà điểm trắng- đó là màu của gió sương, màu của một kiếp người lận đận. TÌnh cảm của nhà thơ thật đẹp, đáng trân trọng vì mấy mươi năm sống trong danh vọng, vàng son mà nhà thơ vẫn giữ mình thanh cao, trong sạch, không bị vật chất cám dỗ. Hai câu thơ đầu khép lại bằng phương thức tự sự với giọng điệu buồn, bồi hồi đã bộc lộ được sự gắn bó của nhà thơ với quê hương và quy luật của thời gian.

Thảo luận

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247