Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 12 (5 diểm): Viết bài văn kể lại trải nghiệm...

12 (5 diểm): Viết bài văn kể lại trải nghiệm về một việc tốt (hoặc một lần mắc lỗi) của cm.

Câu hỏi :

ssasaksdhasahsadkjhasjkas

image

Lời giải 1 :

Đã bao giờ bạn tự đặt cho câu hỏi rằng mình có phải là một người hạnh phúc hay không. Chắc rằng trong mỗi chúng ta không phải ai cũng có được câu trả lời hoàn hảo nhất, vì mỗi người sẽ có những quan niệm khác nhau về hạnh phúc. Với tôi, hạnh phúc đơn giản là làm được những việc tốt để giúp đỡ mọi người. Tôi sẽ chẳng thể nhớ được mình đã làm được những việc tốt gì, nhưng tôi luôn nhớ đến một em bé bị lạc mẹ, mà tôi đã giúp em ấy tìm được về nhà.

Câu chuyện ấy, đã xảy ra cách đây hơn một năm. Hôm đó là chủ nhật, tôi được nghỉ học. Tôi lười nhác cuộn mình trong chăn, chẳng muốn bước ra khỏi phòng trong cái thời tiết lạnh giá của mùa đông. Nhưng vì đói bụng, tôi đành lê bước ra phòng bếp thấy mẹ tôi đã chuẩn bị sẵn cho bữa sáng kèm theo đó là lời nhắn trong giấy: “Bố mẹ sang nhà ông bà Nội có chút việc, 10h bố mẹ sẽ về nhé con. Con dậy ăn sáng rồi đạp xe ra chợ mua cho mẹ nữa ký cà chua nhé”. Ăn xong, tôi tìm cho mình chiếc áo khoác để chống lại với cái lạnh bên ngoài, lúc ấy tôi nghĩ mình sẽ đi mua đồ thật nhanh rồi về nhà.

    Tôi đi đến chợ gần nhà, rẽ nhanh vào quầy hàng thực phẩm ở bên ngoài gần đường thuận lợi nhất để tìm mua cà chua. Chẳng mất quá nhiều thời gian tôi đã cầm trên tay túi cà chua, chỉ chờ người bán hàng thanh toán rồi chạy ù về nhà. Trong lúc xếp hàng chờ tính tiền, tôi bâng quơ nhìn ngang dọc, ánh mắt tôi vô tình dừng lại bên một cậu bé chừng 4,5 tuổi đứng nép vào gian hàng bánh kẹo, cậu bé có vẻ hoảng sợ như sắp khóc. Trả tiền xong tôi đi lại gần và hỏi em: “Em có cần chị giúp gì hay không?”. Cậu bé im lặng, không nói gì có vẻ rất run sợ người lạ. Trông em rất lo lắng, tôi cố hỏi xem em đi cùng ai, mẹ em đâu. Thấy tôi nhắc đến mẹ, bỗng dưng em bé òa khóc nức nở gọi mẹ. Tôi cố dỗ cho em nín, nịnh mãi em mới nói em bị lạc mẹ khi đi tìm mua kẹo mút, mẹ không cho em ăn vì em bị sâu răng, lúc ấy em vừa khóc vừa há miệng khoe với tôi hai cái răng sâu. Nhìn em lúc ấy trông rất dễ thương và đáng yêu. Rồi tôi lấy khăn lau nước mắt cho em và nói: “Chị dẫn em đi tìm mẹ nhé”. Cậu bé gạt nước mắt, đồng ý theo tôi nhưng có vẻ trông e rất dè chừng. Tôi dắt em đến chỗ ban quản lí chợ, và nói với chú nhân viên ở đó là em bé bị lạc, khi theo mẹ ra chợị, nhờ chú thông báo giúp để em ấy sớm tìm được mẹ ạ! Nghe xong câu chuyện của tôi chú ấy nhanh chóng lấy điện thoại, bấm số gọi cho mẹ em bé, rồi kể với tôi cách đây vài phút có một cô đến báo con cô ấy đi lạc khi đang mua đồ. Trên loa đang thông báo để tìm em bé, nhưng may mắn tôi dẫn em vào chỗ các chú để em có thể nhanh chóng gặp được mẹ.

    Rất nhanh sau đó, tôi thấy bóng dáng một người phụ nữ trẻ tuổi hớt hải chạy vào phòng và nhìn thấy em bé cạnh tôi. Cô ấy ôm chầm lấy con rồi khóc nức nở. Cô ấy quay lại nhìn tôi và cảm ơn tôi nhiều lắm. Cô hỏi địa chỉ nhà tôi, khi tôi nói thì thật bất ngờ chúng tôi ở cùng khu phố. Nhà cậu bé sún răng kia là hàng xóm của tôi rồi. Sau đó, tôi chào tạm biệt mẹ con cô rồi về. Xách trên tay túi cà chua mẹ dặn mua, tôi tung tăng bước về nhà tôi thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt. 9h45’ tôi về đến nhà, cửa vẫn đóng bố mẹ tôi chưa về. Tối hôm đó nhà tôi có một vị khách bất ngờ, chính là cậu bé sún răng tôi đã giúp em tìm mẹ lúc sáng. Em đi cùng mẹ đến nhà tôi chơi. Khi nghe mẹ em bé kể lại câu chuyện tôi thấy bố mẹ tôi vui lắm, cảm giác rất tự hào về mình.

Sau hôm đó, tôi cảm thấy rất vui vì mình không chỉ giúp được em bé tìm về với mẹ, mà gia đình chúng tôi có thêm những người hàng xóm tốt bụng. Với tôi đó không còn là một việc làm tốt mà là một mối quan hệ tốt mà tôi có được. Bây giờ tôi mới biết được giá trị của những việc làm tốt. Tuy nó vô hình nhưng nó lại có thể mang niềm vui cho tất cả mọi người.

 Chúc bn học tốt

                  Nếu thấy hay cho m ctlhn nha <3

Thảo luận

Lời giải 2 :

     Trong cuộc đời mỗi người, không ai là không mắc phải những sai lầm, và em cũng vậy. Em đã từng mắc một lỗi lầm không hề nhỏ, và dù lỗi lầm ấy đã được bỏ qua, nhưng em vẫn mãi cảm thấy ân hận.

      Năm đó em học lớp 5, năm cuối cấp của tiếu học, em thật sự cảm thây rất buồn vì có lẽ sẽ phải xa những người bạn em đã gắn bó suốt một khoảng thờii gian dài ở mái trường tiểu học. Hôm đó là buổi liên hoan cuối năm, chúng em có ý định rũ nhau đi chơi, ban đầu em đã từ chối rất quyết liệt, nhưng do các bạn ấy nài nỉ quá nên em cũng đã bị thuyết phục.

      Em cùng các bạn đến một khu vui chơi ở gần trường. Đến nơi, em bị choáng ngặp bởi vẻ đẹp của chung. Em cùng các bạn chơi hết tất cả ác trò chơi trong đó, cùng nhau ăn uống no say. Lúc đó em quên bén mất mình cần phải về nhà.

      Đến tối muộn, em mới tạm biệt các bạn để đón xe lam về. Trên đường về, em thấy mẹ đang chay chiếc xe đạp cũ kĩ đi tìm em. Lúc đó em ảm tháy bản than mình thật tệ, chỉ vì ham chơi mà để mẹ phải cật lực di tìm mình. Em đã kêu bác tài xế dừng xe lại. Bước xuống xe, em hạy thật nhanh vào lòng mẹ, em ôm chầm lấy mẹ và khóc nức nở. Mẹ cũng không khác em, vừa nhìn thấy em, mẹ đã ôm em vào lòng rồi hai mẹ con em cùng khóc òa lên như những đứa trẻ.

      Em cứ nghĩ mẹ sẽ la rầy hoặc thậm chí có thể đánh em, nhưng không, mẹ không làm như thế. Mẹ chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo em từ nay về sau không dươc nư thế nữa. Sau đó về nhà, mẹ nấu cho em một bữa ăn thật ngon miệng. Và hai mẹ con em vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả. Và khoảnh khắc đó, em thấy được nụ cười hạnh phúc hiện hữu trên môi mẹ.

     Kể đến nay cũng đã được hơn một năm, nhưng mỗi khi nghĩ đến, em vẫn cảm thấy rất ân hận, ân hận vì mình mà mẹ phải chạy trên con xe cũ kỹ đi tìm mình từ lúc ban trưa nắng gắt đến lúc sắc trời đã chập tối. Đã thế mẹ không hề la rầy hay trách móc gì em, khiến em còn cảm thấy bản thân mình quá tệ. Em đã tự hứa với lòng mình rằng, từ nay sẽ không bao giờ để cho mẹ phải khổ sở vì mình nữa và sẽ cố gắng học tập thật tốt, chỉ có thế mới khiến em trở nên giàu có và có thể báo hiếu được cho mẹ mà thôi.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247