đề 2
Tuổi học trò chúng em chắc hẳn ai cũng đã từng mắc phải sai lầm, khiến thầy cô hay bố mẹ buồn lòng. Tôi cũng đã từng vậy, tôi đã có lần mắc khuyết điểm của mình khiến cô giáo buồn lòng.
Hôm đó cô giáo đến từng bàn kiểm tra bài tâp về nhà của cả lớp. Vì tôi chưa làm bài tập nên tôi rất lo sợ, không biết làm thế nào liền quay sang bạn Hà-là một người học rất giỏi và rất chăm chỉ , làm bài tập đầy đủ. Tôi vội xin Hà mượn vở nhưng bạn ấy không cho, không biết làm cách nào , biết Hà thích đọc sách nên tôi đã nói: ''Bạn cho mình mượn xem bài tập đi, mình sẽ cho bạn mượn cuốn sách Harry Potter''. May thay cuối cùng bạn ấy cũng đồng ý, tôi cầm bút viết lia lịa từng dòng một. Sau khi cô kiểm tra cả lớp, cô bảo rằng:''Các con có bạn nào chưa làm bài tập về nhà hoặc chép bài của bạn không''. Tôi sửng sốt, mặt tái đỏ. Tôi cảm nhận được cô giáo đã biết được tôi không tự làm bài tập, vẻ mặt cô buồn rầu. Cuối tiết học, tôi lấy hết can đảm, khóc thút thít, nói với cô giáo:''Cô ơi, cháu xin lỗi! Cháu đã không trung thực, cháu chưa làm bài tập về nhà và cháu đã chép bài của bạn''. Nói xong, tôi sợ cô sẽ mắng. Nhưng không, cô xoa đầu nhẹ nhàng, bảo tôi hãy cố gắng học tập thật chăm chỉ để không tái phạm lần nào nữa.
Đó là một điều tôi luôn nhớ mãi, không bao giờ quên được. Tôi thầm cảm ơn cô đã tha thứ cho tôi. Tôi sẽ cố gắng học tập thật chăm chỉ để không phụ lòng cô đã dạy dỗ tôi nên người.
đề 3
Tất cả chúng ta ai ai cũng muốn mình làm được một điều tốt cho mọi người, dù việc đó nhỏ hay lớn thì điều do cái tâm của mọi người. Còn riêng tôi, tôi không bao giờ quên được hình ảnh cụ bà đáng thương ngồi xin ăn trên vỉa hè.
Một hình ảnh cách đây hơn một năm, khi trên đường tôi đi học về thấy một bà cụ đang ngồi xin ăn hai tay run lẩy bẩy trông có vẻ đói lắm. Thấy thế, tôi chạy lại kế bên bà khẽ nói:
- Bà ơi bà! Chắc bà đói lắm phải không ạ? Bà chờ một tí cháu chạy lại đằng kia mua thức ăn cho bà nhé!
Bà cụ đáng thương nhìn tôi và nói thì thầm với tôi :
- Bà cám ơn cháu rất nhiều lắm! Cháu ngoan quá!
Thế là tôi chạy một mạch đến chỗ cô bán bánh bao rồi mua cho bà một cái, và quay lại hàng nước mua cho bà một chai nước ngọt bỏ vào túi ni lông mang đến cho bà. Và hai tay mời bà dùng:
Con mời bà dùng cho đỡ đói, thưa bà!
Một lần nữa tôi lại thấy trên khuôn mặt nhăn nheo của bà chứa ẩn một điều gì đó rất đáng thương. Bà liền nói:
- Bà cảm ơn cháu nhiều lắm. Tuy cháu còn nhỏ nhưng tấm lòng cháu biết thương yêu những kẻ nghèo hèn giống như bà. Bà rất cảm động.
Hai hàng nước mắt tôi không biết từ nơi đâu cứ tuôn trào trên khuôn mặt, thưa với bà:
- Bà ơi ! Bà không cần cám ơn cháu đâu, đây là tấm lòng của cháu xem bà như là bà của cháu ở nhà vậy. Còn có nhiều bạn cùng lứa tuổi cháu cũng thương yêu người già lắm bà ạ !.
Tôi ngồi cho đến khi bà ăn xong rồi mới thưa bà trở về nhà kẻo bố mẹ mong chờ. Sau đó, tôi lấy ra số tiền nhỏ mà bố mẹ cho làm quà rồi xin biếu cho bà.
Ngày nào cũng vậy, khi đi học về là tôi ghé lại thăm bà mua thức ăn biếu bà và hai bà cháu ngồi tâm sự với nhau rất vui.
Rồi cho đến một ngày, hai ngày, ba ngày… cho đến một tháng sau, tôi cũng không gặp lại bà. Nghe cô chú nói bà đã ra đi vĩnh viễn vì chứng bệnh của người lớn tuổi. Lúc đó, lòng tôi cảm thấy nặng trĩu, sao hôm nay con đường khó đi và xa quá.
xin trlhn ah!!!
DFBZDFBZDFBZDFBZDBFDZBSbwsb
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247