Bài 1: Xác định chủ ngữ và vị ngữ trong các câu sau. Cho biết câu nào là câu miêu tả, câu nào là câu tồn tại ?
Đây đó, trên vách động còn rủ xuống những nhánh phong lan xanh biếc.
(Trần Hoàng)
Dưới bóng tre của ngàn xưa, thấp thoáng / mái đình, mái chùa cổ kính.
CN VN
=> Câu tồn tại
Dưới bóng tre xanh, ta / gìn giữ một nền văn hoá lâu đời.
CN VN
Cho đến chiều tối, thuyền vượt qua khỏi thác Cổ Cò.
(Võ Quảng)
Cho đến chiều tối,/ thuyền vượt qua khỏi thác Cổ Cò.
CN VN
Bài 2: Cho đoạn trích sau:
“… Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng, những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua những đám đông để xem những bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, mơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ”.
(Tạ Duy Anh)
Xác định chủ ngữ, vị ngữ của các câu trong đoan trích.
Câu nào là câu trần thuật đơn không có từ là?
Trong gian phòng lớn tràn ngập ánh sáng,/ những bức tranh/ của thí sinh treo kín bốn
bức tường
TN CN VN
Mặt chú bé/ như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ”
CN VN
Bài 1: Chỉ ra lỗi sai và sửa lỗi trong các câu văn sau:
Dượng
* Đoạn đầu của bức thư, thủ lĩnh da đỏ sử dụng những hình ảnh nhân hóa:
– Mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ
– Những bông hoa ngát hương là người chị, người em.
– Người da đỏ, mỏm đá, vũng nước, chú ngựa “đều cùng một gia đình”.
* Các phép so sánh thường được sử dụng:
– Nước óng ánh, êm ả trôi dưới những dòng sông, con suối là máu của tổ tiên.
– Tiếng thì thầm của dòng nước chính là tiếng nói của cha ông.
Bài 2: Từ các lỗi sai ở bài tập 1, em hãy cho biết có những lỗi sai nào về chủ ngữ và vị ngữ thường gặp ? Nêu cách sửa với từng lỗi sai ấy
III. Bức thư của thủ lĩnh da đỏ.
Cho đoạn trích sau:
“…Khi người da trắng chết đi, họ thường dạo chơi giữa các vì sao và quên đi đất nước họ sinh ra. Còn chúng tôi, chúng tôi chẳng thể quên được mảnh đất tươi đẹp này. Bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều cùng chung một gia đình.
[…] Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu bất cứ cách sống nào khác. Tôi đã chứng kiến cả ngàn con trâu rừng bị chết dần chết mòn trên những cánh đồng trơ trọi vì bị người da trắng bắn mỗi khi có đoàn tàu chạy qua. Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu nổi tại sao một con ngựa sắt nhả khói lại quan trọng hơn nhiều con trâu rừng mà chúng tôi chỉ giết để duy trì cuộc sống. Con người là gì nếu cuộc sống thiếu những con thú? Và nếu chúng ra đi, thì con người cũng sẽ chết dần chết mòn vì nỗi buồn cô đơn về tinh thần, bởi lẽ điều gì sẽ xảy đến với con thú thì cũng chính xảy ra đối với con người. Mọi vật trên đời đều có sự ràng buộc…”
(Ngữ văn 6, tập II)
“Qua tác phẩm cho ta thấy ý nghĩa và tầm quan trọng đặc biệt của thiên nhiên, môi trường với cuộc sống con người.”
Sửa thành: bỏ qua.
-Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi.
-Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247