⇒
"Những vết mực nhỏ"
Hôm qua là ngày sinh nhật của em. Và đối với em, đó là ngày sinh nhật tuyệt nhất từ trước tới giờ.
Ngày hôm ấy, chị hai tặng cho em một chiếc áo đồng phục mới. Trông thật xinh đẹp làm sao! Chiếc áo được may bằng vải cô - tông nên rất thoáng mát. Nổi bật là hàng nút thẳng tắp như duyệt binh, những chiếc nút nhỏ nhắn như những viên kẹo nhỏ xinh. Khi mặc vô, em có thể cảm nhận được tình yêu mến mà chị dành cho em và một niềm tự hào, vui sướng tột cùng. Mẹ khen em : " Con nhìn giống một cô thư kí dễ thương lắm ! "
Chẳng đợi lâu, ngày hôm sau, chiếc áo đấy đã cùng em đến trường, tham dự buổi chào cờ uy nghiêm. Vừa vào đến lớp, bạn nào cũng xuýt xoa, tấm tắc khen : " Áo cậu đẹp thế ! " , "Cậu mua ở đâu đấy ?" ,.... khiến em vô cùng hãnh diện.
Thế nhưng, chiếc áo chẳng đẹp được bao lâu, thì đã trở nên xấu xí bởi những vết mực tím. Chả là Hà - cô bạn cùng bàn của em, vốn là một người rất vụng về - trong lúc mày mò bơm mực vô chiếc bút máy, lại làm rớt cây bút xuống trong khi chưa đậy nắp, làm mực bắn tung tóe khắp nơi. Cả lớp quay đầu nhìn lại, ai cũng ngạc nhiên vì mớ hỗn độn ở bàn của 2 chúng em: Mực dính lên sách, lên vở, lại còn bị chây lên tường và bàn học của chúng em. Em tưởng như thế là hết, cho đến khi nhìn xuống chiếc áo mới của mình. Trời ơi! 3 giọt mực tím dính lên áo em và mỗi lúc một lan rộng ra. Em sững sờ, thần người ra, như muốn phát khóc. Còn Hà thì rối rít xin lỗi, vội vàng lấy giấy chùi vết mực trên áo em, nhưng hậu quả là càng làm cho vết mực nhem ra nữa. Em tức giận, đẩy Hà té xuống đất trước sự ngạc nhiên của cô giáo.
Cô vội chạy đến đỡ Hà dậy, mắng nhẹ em : " Sao em lại đẩy bạn té như thế ? " . Em không trả lời, lấy tay dụi mắt rồi cắm mặt vô cuốn sách.
Trong khi cô tiếp tục bài giảng, thì tâm trí em lại tính đến việc trả thù Hà. Em quyết định khi Hà lên lau bảng, thì sẽ lấy bút vẩy vào Hà, chắc chắn cậu ta sẽ không biết và càng không thể méc cô.
Mọi việc xảy ra như kế hoạch, cô gọi Hà lên lau bảng để bắt đầu tiết Toán, trong khi cả lớp và cô đang lấy sách ra, thì em vội cúi xuống, vặn cây bút máy ra và chuẩn bị trả thù Hà. Canh Hà vừa bước lên, em nhón người lên, vẩy thật mạnh cây bút về phía Hà.
Chưa kịp vội mừng, thì kế hoạch của em đã hỏng. Một mảng mực lớn dính lên tà áo dài của cô, nhưng chỉ vài giọt trúng chiếc khăn quàng của Hà. "Thôi chết! Mình tiêu đời rồi" - Em nghĩ thầm. Cô vội quay người lại, và bắt gặp ngay bộ mặt tội lỗi của em. Một tiếng "Ồ" nổi lên từ khắp lớp học. "Cô ơi, áo dài mới của cô dính đầy mực kìa ạ!" - Sơn nói to. "Là ai thế nhỉ?" "Sắp có chuyện rồi"... cả lớp rầm rì bàn tán.
Cô bước nhanh về phía em, ghé vào tai em và nói "Cô biết là em muốn trả đũa bạn Hà nhưng không may lại dính mực vào người cô. Cô không trách em đâu, nhưng đừng như thế nữa nhé!" rồi cô nói to với cả lớp "Thật kì lạ, hôm nay áo mới của cô và bạn Vy đều bị dính mực, chắc đây là lời nguyền "Vết mực trên áo mới" rồi! Đúng là một kỉ niệm đẹp em nhỉ ? Cả lớp bỗng nổ ra một tràng cười ha hả. Cả em cũng phải bật cười.
10 phút sau, cả lớp lại tiếp tục tiết học mới. Nhưng em lại nghĩ "Mình thật sai lầm khi cố trả đũa Hà, bạn ấy có cố tình đâu chứ. Mình phải rộng lòng tha thứ cho bạn ấy như cô mới phải chứ! ÔI, mình thật ngốc nghếch làm sao!"
Ngay sau buổi học ngày hôm ấy, em đứng đợi Hà ở cổng trường, tay cầm chiếc kẹo nhỏ. Hà vừa bước ra, em vội dúi viên kẹo vào tay bạn ấy, lúng túng nói "Mình xin lỗi cậu! Mình thật quá nhỏ nhen và ích kỉ khi tìm cách trả thù cậu. Cậu bỏ qua cho mình nhé!" Nghe em nói thế, Hà bỗng nở nụ cười tươi, cậu ấy tha lỗi cho em và mong em đừng để bụng chuyện hồi sáng. Và chẳng hiểu làm sao, tình bạn của em mỗi ngày càng thêm khăng khít, dù trước đây 2 đứa không có thiện cảm với nhau. Đúng là nhờ "những vết mực nhỏ", bạn nhỉ?
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247