Công cha, áo mẹ, chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh
Thời học sinh cắp sách đến trường, chúng ta luôn coi những người thầy, người cô là những người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc đời của mình. Với tôi, cô Hà chính là người mẹ thứ hai của tôi.
Cô Hà chắc cũng trạc tuổi mẹ của tôi thôi. Dáng người cô tuy không cao nhưng bù lại rất cân đối. Làn da của cô rất trắng và bắt đầu điểm những chấm tàn nhang, đó là dấu hiệu của thời gian đã in hằn. Gương mặt cô tròn và phúc hậu với ánh nhìn tràn ngập yêu thương mà cô đã dành cho lũ học sinh chúng tôi. Mỗi khi có điều gì vui, cô lại nở nụ cười như ánh nắng mùa xuân, khi ấy những nếp nhăn trên khoé mắt cô cũng dãn ra. Mái tóc xoăn nhẹ đã điểm những sợi bạc. Bạc vì bụi phấn hay bạc vì thời gian, hay còn bạc vì những lo toan cô dành cho những đứa con và cả cho lũ học sinh? Hình như là tất cả!
Cô Hà hiền lắm. Mỗi khi chúng tôi không thuộc bài, mỗi khi chúng tôi đi học muộn hay một lỗi sai nào đó, cô đều nhẹ nhàng nhắc nhở và chỉ ra hướng khắc phục để lần sau không lặp lại. Khi cả lớp mắc lỗi sai, chúng tôi đều tự giác nhận lỗi của mình, để cô không phiền lòng.
Mỗi khi có ai đó xin nghỉ ốm, cô hỏi thăm tình hình nữa. Khi trời trở lạnh mà thấy chúng tôi mặc đồ không ấm áp, cô lại nhắc nhở để chúng tôi không bị ốm. Những cử chỉ, nhưng quan tâm cô dành cho chúng tôi, dù rất nhỏ thôi nhưng chúng tôi luôn khắc ghi thật sâu trong trái tim của mình...
Mỗi lần lớp tôi thi có ai được điểm cao, cuối năm có những ai được danh hiệu học sinh giỏi, cô lại đề nghị các bậc phụ huynh thưởng để động viên, khích lệ chúng tôi nỗ lực nhiều hơn trong học tập.
Biển học là mênh mông trong có kiến thức sách vở tuy quan trọng nhưng chúng tôi cũng rất cần đến kiến thức từ cuộc sống. Cô không chỉ dạy chúng tôi kiến thức về môn học mà còn dạy bài học làm người, dạy cách đối nhân xử thế...
Tôi vẫn tin rằng mỗi người chúng ta gặp giữa cuộc đời này là một nhân duyên, một hạnh ngộ. Gặp cô, đó là một điều kì diệu của cuộc sống. Tôi mãi trân trọng, yêu mến cô...
@nguyenthiphuonganh89
Mỗi người từng bước từng bước chinh phục được con đường tri thức không chỉ bằng sự nỗ lực của chính mình mà trước hết là sự dìu dắt của những người thầy người cô. Cô Hạnh là một trong những người lái đò đã dạy dỗ và bảo ban em rất nhiều.
Ngày ngày được nhìn thấy cô trên bục giảng nên bóng hình cô đã in sâu vào tâm trí em. Cô năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng vẫn toát ra nét trẻ trung và rạng ngời. Chúng em hay đoán hồi thiếu nữ cô hẳn rất xinh đẹp. Ấn tượng đầu tiên của e khi gặp cô chính là sự duyên dáng, điềm tĩnh thể hiện từ hành động, cử chỉ, giọng nói. Cô có dáng người thanh mảnh, cân đối. Cô không quá cao, khi đi giày thì hình dáng trở nên hài hòa và vừa vặn. Nước da cô trắng hồng, tràn đầy sức sống. Mỗi khi đến trường, trang phục cô hay mặc nhất là áo dài. Đó là những chiếc áo dài chính cô đặt may, không quá cầu kỳ nhưng thanh lịch, tao nhã, tôn lên đường nét và vẻ đẹp của cô. Cô đi rất chậm rãi, khoan thai, không việc gì có thể làm cô vội vàng cả. Bởi vậy hình ảnh cô mặc áo dài với tà áo bay bay và bước đi trên sân trường là kí ức khó quên với mỗi học sinh của cô. Khuôn mặt cô hình trái xoan với hai gò má đầy đặn. Dù phải đeo kính nhưng cặp kính cũng không che được sự ấm áp, hiền từ trong đôi mắt cô.
Khi giảng bài cho học sinh, đôi mắt ấy tràn đầy nhiệt huyết, say sưa. Thỉnh thoảng cô nhìn về phía em như muốn hỏi em có hiểu bài không. Em thấy được khát khao muốn truyền đạt thật nhiều tri thức cho học trò trong đôi mắt ấy. Cô hay cười, nụ cười tươi tắn và rạng rỡ, cùng với hàm răng đều tăm tắp. Nhưng mỗi khi cười cô lại để lộ vết chân chim trên khóe mắt. Mái tóc cô dài đến ngang lưng, đen nhánh, luôn được giữ thẳng và mượt mà. Cô thích mái tóc như thế vì đó là vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt. Đôi bàn tay cô gầy, lộ rõ những đường gân. Nó còn có đôi phần thô ráp vì ngoài là một cô giáo, cô cũng là một người mẹ, người vợ và người con. Bàn tay ấy đã cầm phấn viết bảng mấy chục năm, đã động viên vỗ về mỗi khi chúng em buồn bã, yếu đuối hay mệt mỏi. Giọng cô lúc trầm lúc bổng theo nhịp điệu của bài giảng, đầy sức cuốn hút.
Cô dạy môn Ngữ Văn và là giáo viên chủ nhiệm nên ngoài những bài giảng bổ ích, cô còn là một người bạn, người mẹ, người đi trước truyền dạy cho chúng em những bài học cuộc sống.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247