câu 5: có 3 câu
câu 6: Thỏ và Rùa(lời của Thỏ)
Ngày ấy, trong một khu rừng có một chú Rùa cùng chung sống cùng với tôi. Có thể nói Rùa và tôi chính là một đôi bạn vô cùng thân thiết ở trong khu rừng này. Nhưng bỗng nhiên, vào một ngày kia,tôi và rùa đã tranh cãi lớn về chuyện ai là kẻ chạy nhanh hơn ,tôi tháy chướng mắt lắm người ta có câu "Chậm như Rùa" rồi mà cứ tập chạy đúng là không tự lượng sức.
Sau một hồi cãi cọ kịch liệt thì tôi và cái kẻ không biết tự lượng sức kia đã quyết định tổ chức cuộc thi chạy để có thể xác định xem ai có thể về đích trước, cũng chính là kẻ chạy nhanh hơn.
Tôi đương nhiên sẽ thắng rồi,để tôi nói cho các bạn biết:" Tôi thì vốn được biết đến là một trong số những loài vật chạy nhanh nhất trong rừng đấy ,con rùa chạy chậm rì kia thì sao mà thắng được tôi" , bởi vậy nên chỉ vừa mới bắt đầu cuộc đua tôi đã đã dùng hết sức chạy. Tôi chạy rất nhanh,nhanh như là tên bắn, chỉ một lúc kể từ khi bắt đầu tôi thấy mình bỏ Rùa ở tít phía xa kia.
Trong lòng tôi lúc ấy chắc mẩm:
– Rùa kia còn lâu mới có thể bắt kịp tôi được, cậu ta vô cùng chậm chạp, vậy thì mình hãy tranh thủ mà nghỉ ngơi chút đã!
Nghĩ như vậy nên tôi chẳng vội vàng, cứ vui vẻ mà dạo chơi, hết hái hoa lại bắt bướm, khi đã thấm mệt thì tôi tìm đến dưới gốc cây lớn, lăn ra mà ngủ. Nhưng thật không ngờ trong lúc tôi đang thảnh thơi chơi đùa rồi nằm nghỉ thì Rùa vẫn rất chăm chỉ mà bước từng bước một, những bước chân nặng nhọc dần đưa Rùa tiến về phía đích.
Lúc tôi giật mình tỉnh giấc thì bầu trời bắt đầu chuyển tối. Lúc ấy tôi giật mình và nhận ra rằng Rùa ta đã sắp tới đích trước cả tôi ,đó là điều tôi không thể tin được. Tôi vội vội vàng vàng co cẳng mà đuổi theo, nhưng đã không còn kịp nữa, Rùa đã tới đích trước cả tôi.
Vậy là cuối cùng tôi đã phải chịu thua Rùa. Bởi vì khinh thường Rùa nên tôi đã không nghiêm túc trong cuộc thi chạy, cuối cùng phải chịu thất bại, và Rùa đã trở thành người chạy nhanh nhất bởi tính kiên trì, nhẫn nại và chăm chỉ của mình.
Từ đó rôi không ao giờ có cái tính chủ quan nữa đó là bài học chí mạng của tôi.
Câu 5:
Có 2 câu ghép
Câu 6:
Vợ chồng tôi sinh sống ngay trên bờ biển. Suốt ngày tôi đi đánh cá còn bà lão ở nhà kéo sợi. Cuộc sống của chúng tôi tuy nghèo nhưng hạnh phúc. Tôi chẳng ước ao gì hơn khi gần cuối cuộc đời được sống thanh thản. Song sự đời đâu chiều theo ý muốn của con người dù con người đã cam chịu. Có một chuyện xảy ra khiến cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.
Hôm đó tôi ra biển đánh cá, vợ tôi ở nhà kéo sợi như thường lệ. Tôi thả lưới đầu tiên chỉ thấy rong biển, lần thứ hai trong lưới chỉ có một con cá vàng. Tôi định bắt con cá thì...lạ chưa, cá cất tiếng kêu vang:
- Ông lão ơi! Ông sinh phúc thả tôi xuống biển, tôi sẽ đền ơn ông, ông muốn gì cũng được!
Tôi rất ngạc nhiên, từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến nay tôi chưa bao giờ thấy mọt con cá nào biết nói như vậy, song tôi vẫn thả nó xuống sông và nói:
- Trời phù hộ cho ngươi, ngươi trở về biển khơi mà vùng vẫy. Ta không đòi gì cả, ta cũng chẳng cần gì!
Về nhà tôi đem chuyện đó kể cho vợ tôi nghe, không ngờ bà lão mắng:
- Đồ ngốc, sao ông không bắt con cs vàng đền cái gì? Đòi một cái máng cho lợn ăn không được à? Cái máng nhà ta gần vỡ rồi!
Tôi nghĩ cũng phải, liền đi ra biển, biển gợn sóng êm ả. Tôi cất tiếng gọi, cá vàng bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi, ông cần gì thế?
Tôi chào và nói:
- Vợ tôi muốn một cái máng mới, cái máng nhà tôi đã sứt mẻ cả rồi. Cá trả lời: "Ông lão cứ về đi, đừng băn khoăn gì cả. Tôi sẽ giúp ông, ông sẽ có một cái máng mới".
Tôi về đến nhà, vợ tôi đã có cái máng mới thật, nhưng vừa trông thấy mặt tôi mụ đã quát to:
- Đồ ngu, đòi một cái máng thật à? Một cái máng thì thấm vào đâu, đi tìm con cá đòi một cái nhà.
Thế rồi mụ càu nhàu, té tát mãi, không chịu được tôi đành đi ra biển, Biển xanh đã nổi sóng. Tôi cất tiếng gọi cá, cá bơi lên hỏi:
- Ông lão ơi! Ông cần gì thế? Tôi cúi đầu và nói:
- Cá ơi, giúp tôi với! Mụ vợ mắng tôi nhiều hơn, chẳng để tôi yên chút nào. Mụ đòi một tòa nhà đẹp. Cá vàng đáp ngay:
- Ông ão đừng băn khoăn quá! Cứ về đi! Ông sẽ có một cái nhà to và đẹp.
Trở về nhà, tôi thấy mụ vợ ngồi chễm chệ trong căn nhà mời như lời hừa của cà vàng.
Nhưng cũng ngay lập tức, mụ nổi giận bắt tôi quay trở lại đòi cho mụ được làm nhất phẩm phu nhân.
"Mụ thì làm sao có thể thành nhất phẩm phu nhân được kia chứ". Tôi thầm nghĩ. Nhưng vốn đã quen chịu đựng, tôi vẫn đi ra biển. Không ngờ theo yêu cầu của tôi, cá vàng đã làm cho mụ được như ý.
Khổ nỗi tôi bị đuổi ra khỏi tòa dinh thự trở thành ngươi quét chuồng ngựa cho vợ từ ngày mụ chán làm nhất phảm phu nhânmà đòi tôi xin cá bằng được cho mụ làm Nữ hoàng.
Được ít tuần làm Nữ hoàng thấy chán, mụ lại gọi tôi đến và bảo:
- Mày đi tìm con cá vàng và bão nó là tao không muốn làm Nữ hoàng nữa, tao muốn làm Lông Vương ngự trên biển, để bắt con cá vàng hầu hạ theo ý muốn của tao!
Lúc này tôi đã ở vào thế không dàm trái ý. Tôi đành lủi thủi đi ra bờ biển. Một cơn dông tố kinh khủng kéo đến, mặt biển nổi sóng ầm ầm. Tôi run run gọi con cá vàng. Con cá bơi lên hỏi:
- Ông lão có việc gì thế? Ông lão cần gì?
Tôi cúi đầu chào con cá và nói:
- Cá ơi giúp tôi với! Thương tôi với. Tôi sống làm sao với mụ vợ quái ác này! Bây giờ mụ ấy không muốn làm nữ hoàng nữa, mụ ấy muốn làm cá vàng để bắt cá vàng hầu hạ thao ý muốn của mụ.
( còn lại bạn tự suy nghĩ nhé! mình hơi mệt)
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247