Ngày đầu tiên đến trường chắc ai cũng trong tâm trạng lo sợ, bẽn lẽn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình đúng không nào? Em cũng vậy đó. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa.Nhưng đã có một người bạn đã giúp em hòa đồng vào các bạn đó chính là bạn Mẫn.Mặc dù em và bạn không chơi thân từ nhỏ và nhà của 2 chúng em lại rất xa nhưng chúng em luôn luôn chia sẻ nỗi buồn, niềm vui. Chúng em học cùng nhau, chơi cùng nhau, ăn cùng với nhau. Đôi lúc chúng em hay giận nhau nhưng rồi chúng em lại làm hòa rất nhanh.
Bạn có dáng người cao, hơi mập, đặc biệt bạn có làn da trắng hồng rất dễ thương. Mẫn có khuôn mặt tròn, chiếc mũi cao, đôi mắt đen lay láy cong vút như lá liễu, đôi lông mày thanh tú nhiều lúc nhíu lại khi cảm thấy không bằng lòng truyện gì. Chiếc miệng xinh xắn với hàm răng trắng bóng đều như hạt bắp và đôi môi hồng luôn nở nụ cười rạng rỡ mỗi khi có truyện vui.
Nổi bật nhất trên khuôn mặt là đôi má lúm đồng tiền, mỗi khi bạn cười má lúm đồng tiền xuất hiện trông bạn thật duyên dáng. Mẫn có mái tóc dài đến ngang vai, đen mượt, hơi xoăn luôn được buộc cao trông rất gọn gàng. Thanh rất giản dị và hòa đồng nên rất được nhiều bạn quý mến.Ngồi gần bạn nên em biết bạn rất chăm chỉ học tập, các thầy cô giáo có giao bài tập về nhà bạn làm rất đầy đủ, khi lên lớp thì tích cực phát biểu xây dựng bài.
Nhưng rồi một hôm em và bạn đã xảy ra chuyện lúc đó em đã rất hối hận.
Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là người ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Ngọc Trinh vọng từ bên ngoài vào:
- Mẫn ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!
Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.
Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Ngọc Trinh cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Mẫn tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Mẫn. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.
Từ hôm ấy ngày nào Mẫn cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Ngọc Trinh, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Bạn Mẫn là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui, chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo. Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường. Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng các kỉ niệm về bạn, em sẽ không bao giờ quên.
Mình ko chép mạng đâu nhá. Chúc bạn học tốt.
*Không mạng nhé, bài này hồi trước có làm !
*Dàn ý tham khảo:
-Mở bài: Giới thiệu chung về bạn
- Ta gặp bạn khi nào ?
- Và mối quan hệ thân hay không ?
- Tình cảm đối với bạn.
-Thân bài:
Tả sơ lược về ngoại hình của bạn:
Khuôn mặt như thế nào ( mắt, miệng, ...)
Mái tóc, dáng đi, làn da, ...
Tả tính cách của bạn:
Hiền dịu, hoạt bát, nhân hậu và vui vẻ, v.v.
Tả hoạt động hằng ngày hay một kỉ niệm đáng nhớ của em với bạn.
Chú ý: có thể tả kết hợp để bà văn không bị nhàm chán.
-Kết bài: Nêu tình cảm cảu em về bạn.
*Bài làm tham khảo:
Bạn bè là người luôn đồng hành với chúng ta trong việc chơi lẫn việc học. Người ta có câu: "Học thầy không tày học bạn". Vì bạn là những người cùng trang lứa và tâm lí cũng gần gũi hơn. Vì thế mà bạn là thành phần không thể thiếu với mỗi người. Trong lớp, tôi có một người chơi rất thân với tôi đó là Linh.
Nó có một khuôn mặt dài nhìn rất ngộ nghĩnh. Cũng vì thế mà mỗi khi tôi buồn thì luôn bị nó chọc cười ngay. Đôi mắt hiền hậu và lúc nào cũng tỏ vẻ vô tư. Nhưng thật ra nó có rấy nhiều tâm sự mà chỉ có tôi và Linh biết được. Cậu ấy thì rất hòa đồng và hoạt bát, luôn nở nụ cười trên môi nên chả ai nghĩ là nó không có gì mà phải buồn cả. Ai cũng yêu mến nó vì cái tính cách vui vẻ và hòa đồng. Cậu ấy thích giúp đỡ mọi người bằng tất cả sự chân thành. Linh có một đặc điểm mà khiến người khác rất ưa nhìn, đó là mái tóc đen óng ả và dài mượt mà của nó. Lâu lâu ngồi kế thì tôi lại đưa tay lên và vuốt ve mái tóc của Linh. Và dần dần hành động đó cũng trở thành sở thích của tôi. Làn da thì trắng như da em bé làm tôi cũng thấy ghen tị nữa.
Mỗi lẫn đến giờ ra chở thì chúng tôi lại dẫn nhau đi ăn sáng, uống nước ở các quán gần trường. Và đó cũng là thói quen của hai chúng tôi rồi. Linh có một dáng đi rất nhanh nhẹn mà uyển chuyển làm sao. Nó dắt tôi đi mà cứ như đang chạy để tìm một thứ gì đó quan trọng lắm vậy. Một con người rất hiền như Linh thì có lẽ bị ăn hiếp dữ lắm đây. Và tôi cũng chính là một ví dụ. Có lẽ nó sợ tôi vì nó tôn trọng tôi, nó thích trêu chọc tôi lắm. Hai đứa chúng tôi thân nhau từ hồi đầu năm lớp 7 và cũng từ lúc đó mà tôi hiểu Linh nhiều hơn.
Chính tôi cũng được hưởng môt sự quan tâm và yêu mến chân thành nhất đến từ Linh. Mong rằng tình bạn này sẽ sẽ mãi mãi bền lâu như nước biển không bao giờ cạn nhé bạn thân yêu.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247