Con đi biền biệt tháng ngày
Lúc dừng chân đã mây bay trắng đầu!
Bơ vơ, tội nghiệp giàn trầu
Tủi thân biết mấy thân cau trước nhà.
Con về gần, mẹ đã xa,
Câu thơ lỏng chỏng giữa nhà mồ côi!
Mai sau dù có già rồi,
Con vẫn cần mẹ như thời trẻ thơ!
PTBĐ: Biểu cảm kết hợp với tự sự và miêu tả
Câu 1: Lục bát
Câu 2: Nhân hóa
Bơ vơ, tội nghiệp giàn trầu
Tủi thân biết mấy thân cau trước nhà.
→Tác dụng: làm sự vật được miêu tả thêm sinh động và gần gũi hơn.
Câu 3:
Nội dung: muốn nói sự quay về của con đã quá trễ, mẹ đã trở thành cát bụi. Và con mãi mãi mồ côi.
Câu 4:
-Thông điệp: hãy trân trọng những gì mình đang có, chứ đừng để mất rồi mới hối hận. Cha mẹ còn đó, hãy yêu thương và báo hiếu chứ đừng để đến lúc rời xa thì nước mắt nước mũi sụt sùi, hối hận không kịp.
-Lí do: bởi vì khi đọc văn bản, tôi đã nghĩ ngay đến vấn đề này. Văn bản mang đến sự cảm nhận sâu sắc đến thông điệp được đưa ra.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247