I, Dàn ý tham khảo
A. Mở bài
- Dẫn dắt vấn đề
- Nêu vấn đề
B. Thân bài
- Bác giản dị trong lối sống hằng ngày
+ Bữa ăn: không ăn sơn hào hải vị mà chỉ ăn những món dân dã như cá kho, cà pháo,...
+ Cách ăn mặc: không khoác trên mình bộ comle đầy lịch lãm, quý phái, sang trọng mà chỉ mặc trên mình bộ quần áo kaki đã bạc màu.
+ Nhà ở: một căn nhà sàn có ba phòng: phòng khách, phòng làm việc và phòng ngủ
+ Có một sân vườn và ao cá vàng. Những lúc rảnh rỗi, Bác thường ra đây để chăm sóc cây cảnh và cho cá ăn. Hơn thế nữa, vào mỗi buổi sáng, chúng ta có thể dễ dàng bắt gặp bóng dáng của Người đang tập thể dục ở vườn.
=> Chưa có một vị chủ tịch nước nào như Bác. Rất giản dị và thanh tao. Nhưng sự giản dị của Bác không phải là sự bần tiện, không dám ăn, không dám mặc.
C. Kết bài
- Khẳng định giá trị vấn đề nghị luận
- Tình cảm của em dành cho Chủ tịch Hồ Chí Minh.
II, Bài văn tham khảo
Nhắc đến vị cha già kính yêu của chúng ta, hẳn ai cũng phải bày tỏ niềm thương mến, tự hào về những gì mà Người làm cho nước nhà. Chưa dừng lại ở đó, Người còn khắc sâu trong trái tim ta về một lối sống vô cùng giản dị và thanh bạch.
5/6/1911, Bác ra đi tìm đường cứu nước khi còn là một thanh niên 19 tuổi, người thanh niên đó đã trải qua bao khó khăn gian khổ, tự mình vật lộn để sống, để hoà nhập và tự mình học hỏi tìm con đường đúng đắn cho vận mệnh dân tộc.
Bánh xe vận mệnh vẫn cứ quay vòng và cuối cùng sau bao cố gắng, bao hy sinh và nỗ lực của Người thì dân tộc cũng đã giành được độc lập. Ngày 2/9/1945, Bác đọc bản Tuyên ngôn Độc lập khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, đánh dấu mốc son lịch sử chói lọi của dân tộc. Khi đất nước lập lại hòa bình, Bác lại trở về với cuộc sống thường ngày và trở thành vị Chủ Tịch nước đầu tiên. Là người đứng đầu cả một nước, là bộ mặt đại diện cho cả một dân tộc, Bác hoàn toàn có đủ điều kiện để có một cuộc sống khá giả và no đủ, thế nhưng Người vẫn giữ thói quen giản dị, cuộc sống với cơm canh đạm bạc như khi đất nước còn đang kháng chiến.
Bữa cơm hằng ngày của một người đứng đầu cả một dân tộc đáng lý phải có sơn hào hải vị, xung quanh phải toàn là người hầu kẻ hạ chu đáo, thế nhưng với Bác chỉ cần cơm canh đạm bạc là đủ. Mâm cơm hằng ngày cũng chỉ có cà pháo, rau muống luộc, tép đồng kho, những món ăn hết sức rẻ tiền và đạm bạc. Khi ăn Bác không để rơi vãi một hạt cơm nào, ăn xong cái bát lúc nào cũng sạch và thức ăn thừa được xếp gọn tươm tất. Dường như Bác cẩn thận, tỉ mỉ đến từng hành động. Bác luôn tự mình làm tất cả các công việc không để người khác phải động chân động tay phục vụ mình. Bởi lẽ vậy mà những người giúp việc xung quanh Bác cũng chỉ vẻn vẹn có mấy người.
Bác không những giản dị trong bữa ăn mà căn nhà Bác ở cũng thật sự thô sơ. Cả căn nhà chỉ có ba phòng, trong phòng chẳng có đồ đạc tư trang nào quý giá, đắt đỏ mà chỉ là những vật dụng hết sức đơn sơ. Nhưng căn nhà đó luôn lộng gió và tràn ngập ánh nắng, mọi thứ của Bác đơn sơ giản dị đến không tưởng nhưng trong mỗi một đồ dùng của Người lại chứa đựng sự thanh cao đến lạ.
Người ta thường nói những người có lối sống giản dị thì mọi thứ xung quanh họ cũng hết sức giản dị. Và điều đó cũng đúng với trang phục của Bác. Đường đường là một Chủ tịch nước đáng ra Bác phải có nhiều quần áo, trang phục để thay nhằm đi dự các buổi họp, các buổi giao lưu đàm phán với nước khác. Thế nhưng trong tủ quần áo của Bác chỉ có bộ áo kaki bạc màu và đôi chân Bác luôn mang theo đôi dép cao su. Có lẽ Bác không quá chú trọng đến hình thức bên ngoài của mình, cái gì không cần thiết thì đều tiết kiệm, tiền Bác tiết kiệm để xây dựng đất nước, để cho dân có cơm no, áo ấm. Câu chuyện về sự giản dị của Bác cũng khiến nhiều người cảm động. Đã có nhiều cán bộ, những người xung quanh Bác góp ý về cách ăn mặc, họ cho rằng Bác nên mặc sao cho sang trọng nhưng khi nghe Bác giải thích về sự giản dị của Bác thì tất cả lại lặng im, họ chẳng còn biết phải nói gì hơn nữa, tất cả đều xúc động và cảm phục trước suy nghĩ của Bác.
Đời sống hằng ngày của Bác rất giản dị và cách Bác giao tiếp với mọi người cũng hết sức chân thành, cởi mở. Bác thường gần gũi với nhân dân và không hề nghĩ rằng mình là một Chủ tịch nước có địa vị cao, trong suy nghĩ của mình, Bác là đồng bào của nhân dân, Bác coi dân như gia đình, như những người thân yêu của mình vậy. Bác trực tiếp tham gia vào lao động sản xuất. Trên đời làm gì có vị Chủ tịch nước nào dám xắn tay áo lội xuống ruộng cấy cày cùng dân, làm gì có vị lãnh đạo nào không cần ghế cao đệm êm để ngồi mà rút dép làm ghế ngồi để trò chuyện cùng dân. Đó chẳng phải những cuộc hỏi đáp giữa lãnh đạo với nhân dân mà là những câu chuyện dí dỏm của những người đồng bào thân thiết kể cho nhau nghe. Sự giản dị và mộc mạc của Bác đã làm rung động trái tim bao người khi Bác sẵn sàng nhường cơm cho các chiến sĩ bị ốm. Bác sẵn sàng chịu khổ với nhân dân, cả cuộc đời Bác không lúc nào đặt mình lên cao hơn người khác, cả cuộc đời đầy khó nhọc vì dân vì nước.
Bác Hồ là tấm gương sáng ngời ẩn chứa bao đức tính quý báu của dân tộc, không những giản dị mà Bác còn rất khiêm tốn. Trong cuộc đời, Bác đã sáng tác ra một số lượng văn thơ đồ sộ và giàu ý nghĩa nhưng chưa khi nào Bác tự coi mình là một nhà văn. Văn thơ Bác thấm đậm sự tinh tế, giản dị. Có những bài thơ của Bác ngay cả người giàu trí tuệ, am hiểu văn hóa, văn học, vẫn chưa hiểu hết. Ðể dịch "Ngục trung nhật ký" của Bác, Viện Văn học đã tập trung những nhà Hán học uyên thâm, những nhà thơ xuất sắc, vậy mà dù đã cố gắng nhưng không ít bài dịch vẫn lạc giọng nguyên tác. Không phải là nhà nghiên cứu phê bình, dịch thuật thiếu tài năng, càng không phải thiếu tình với thơ Bác, mà chỉ do thơ Bác giản dị quá, tự nhiên đến mức không ngờ.
Ẩn sâu trong Bác là tinh thần trách nhiệm, sự quyết tâm với tinh thần cao tột độ. Trong cuộc hành trình đi tìm đường cứu nước của mình, Bác đã trải qua bao khó khăn gian khổ, Bác phải tự làm việc nuôi sống bản thân mình, tự học tập, tìm tòi để hiểu và giao tiếp được với người nước ngoài. Học hai ngôn ngữ đã khó, vậy mà Bác đọc thông viết thạo cả mười mấy ngôn ngữ, Bác học không chỉ để giao tiếp, xin việc kiếm tiền nuôi bản thân mà học để tiếp thu kinh nghiệm của các nước đi trước để về giải cứu dân tộc. Người cũng lấy văn thơ của mình làm vũ khí để phanh thây tội ác của lũ giặc Pháp giả nhân giả nghĩa đang hoành hành ở nước ta. Có lẽ vì sức mạnh thơ văn của Bác ảnh hưởng quá lớn nên nhiều Người bị cầm tù, bị bắt giam vì lý tưởng, vì công lý của mình.
Cứ thế cả cuộc đời Người đi buôn ba khắp nơi, đôi chân Bác giá lạnh vì sương gió, đôi tay tê tái vì nắng mưa. Thế nhưng vượt lên tất cả Người vẫn tiến lên phía trước, cả đời cống hiến vì dân vì nước; trung thực, dũng cảm, ý chí sắt đá, lòng yêu thiên nhiên, yêu con người cùng với lối sống thanh bạch, giản dị đã tạo nên một vị lãnh tụ vĩ đại, một đấng cứu thế mang trong mình đủ mọi đức tính tốt đẹp mà mãi sau này chúng ta vẫn luôn noi theo để học hỏi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247