Cha mẹ em đều là người gốc Bắc, thế nhưng đã chuyển vào miền Nam sinh sống từ khi em còn chưa ra đời, thế nên em may mắn được sinh ra và lớn lên ở miền đất đầy nắng và gió Tây Nguyên. Mảnh đất này đã gắn bó và để lại trong trái tim em nhiều kỷ niệm.
Cha mẹ em lập nghiệp ở Đắk Nông, vốn là một tỉnh mới tách ra từ Đắk Lắk, nơi đây đặc trưng với những mảnh đất ba-dan màu mỡ, những cơn gió mùa thổi lồng lộng, cùng những cơn mưa tầm tã dầm dề vào những ngày tháng 6, 7. Còn vào mùa nắng thì là cái nắng gay gắt, tuy không quá khắc nghiệt như nắng hè của miền Bắc, nhưng cũng đủ khiến người ta nhớ mãi ánh mặt trời rực rỡ cùng bầu trời xanh cao vời vợi. Nhà em một gia đình thuần nông, chúng em sống trong bạt ngàn những rẫy cà phê xanh ngắt rộng lớn, những vườn điều tỏa tán xum xuê, những rừng cao su rợp bóng, mát rượi và cả những vườn tiêu mà trụ nào nào trụ nấy cũng sai trĩu quả. em thích nhất vẫn là vào mùa hoa cà phê nở, chắc tầm khoảng tháng 1, 2, khắp nơi đều mang một màu trắng xóa, những chùm hoa cà bung nở dày đặc trên từng tán lá, tựa như những chùm bông xinh xắn. Hoa cà phê là thứ hoa bình dị, dân dã, màu trắng mang đến cho nó vẻ thanh khiết, còn hương thơm thoang thoảng lại mang đến vẻ dịu dàng. Mà có đôi lúc em đã nghĩ rằng nếu nói đến vẻ đẹp của người con gái xinh đẹp Tây Nguyên thì hình ảnh và hương sắc của hoa cà phê là một ví dụ khá độc đáo và thú vị.
Em yêu mảnh đất Tây Nguyên này như chính quê cha đất tổ của mình vậy, thậm chí đó là tình cảm gắn bó tha thiết, sâu nặng không quên trong chính tâm hồn. Mà dẫu có đi xa một ngày em cũng luôn nhớ về cái nắng, cái gió và cả cái hương thơm ngọt dịu của hoa cà phê.
Kim Sơn - mảnh đất quê hương tôi có biết bao con sông lớn nhỏ, dọc ngang, sông hiền hòa thơ mộng ôm trọn lấy những mái nhà nằm nép mình bên từng dòng sông. Sông đem lại cho “ai” một khoảng trời tuổi thơ đong đầy kỉ niệm. Dòng sông đã là bạn của bao người, nay lại thủy chung son sắt, nó trở thành một “mảnh hồn làng” trong trái tim của những người tha thiết yêu quê hương. Mỗi một bến sông đã từng chứng kiến sự trưởng thành của biết bao thế hệ. Và cũng mỗi một bến sông ấy, nơi có con thuyền, bến nước, những mùa trăng tỏ và dư âm của tiếng chuông chiều ngân xa vẫn vang vọng còn là nơi đã từng tấp nập trên bến dưới thuyền, giao thương hàng hóa qua đường thủy.
Và đâu đó những ngôi nhà trong buổi hoàng hôn nhập nhoạng khói lam chiều, nép mình êm đềm giữa chốn quê. Vẻ mộc mạc, sự tĩnh lặng, đan xen thấp thoáng cánh cò trắng lả lướt, một vẻ đẹp rất đỗi thanh bình.Cận cảnh chút nữa là những ngôi nhà tường gạch sơn vôi, những chiếc sân gạch màu nâu hòa quyện với những ánh nắng vàng như mật mà chỉ chốn quê mới có, mới cảm nhận được tạo nên một sự bình yên đến nao lòng.
Nhịp đập của cuộc sống muôn hình muôn vẻ có thể: đều đặn, dồn dập hay ồn ã, êm đềm. Nghĩ về chốn quê ký ức ùa về thật nhiều: một làn điệu dân ca, một câu ví dặm, một tiếng hát ru… Những bức ảnh của con người Kim Sơn đã làm cho người ta hình dung vượt ra ngoài khuôn khổ của nó rất nhiều. Hình như chốn quê có cả mùi vị của dưa cà, nồi cá kho ủ trấu, của bát canh cua đồng. Có cả tiếng cọt kẹt của võng, tiếng quạt nan của mẹ, nghe rõ cả tiếng chim gù buổi trưa hè. Có ánh bình minh sáng tươi trải dài trên ruộng lúa vàng bao la bát ngát cùng muôn vàn thứ dư vị nồng nàn đã hòa vào sắc quê. Nhìn ngắm cái chõng tre, đôi đũa, cái quạt nan, bỗng nhận ra sự thuần hậu, thanh tao trong đời sống văn minh lúa nước bao đời. Tất cả như toát lên vẻ thuần khiết của một làng quê yên ả, thuần nông. Xúc cảm lãng mạn như làn gió mát lành đầy hương sắc đến với chúng ta để khơi gợi và phát triển những tình cảm tốt đẹp của con người.
Bỏ lại sự ồn ào náo nhiệt của phố phường, hẳn ai đã đi xa, nỗi nhớ quê hương được về hòa mình vào dòng Sông quê mẹ thì vẫn thấy mình bé bỏng như ngày nào. Khi đô thị hóa phát triển như ngày hôm nay, rất cần nâng cao ý thức của người dân để bảo vệ dòng sông, bởi thành quả mà chúng ta có được như ngày hôm nay là cả một quá trình hình thành, lao động, đầy mồ hôi, công sức, máu và nước mắt của các vị tiền bối đã dày công tạo dựng lên.
Chả thế mà nhạc sỹ Hà Ân đã viết lên những câu thơ được phổ nhạc thành bài hát “Kim Sơn Kim Sơn, nuôi ta lớn khôn yêu thương từng ngày, nay tôi trở về với dòng sữa mẹ mà nghe khúc hát bao la tình người. Dòng sông Ân yêu thương như mang nặng tình người và lời ca hôm nay, mãi thiết tha nồng cháy....”
#Mình cũng ở Ninh Bình mà ko ở Kim Sơn -.-
#Học tốt!!
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247