Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 me....ta. - câu hỏi 3035527 - hoctapsgk.com

me....ta. - câu hỏi 3035527 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Viết giúp mình để mình kiểm tra nhé

image

Lời giải 1 :

BIỂU CẢM VỀ NGƯỜI MẸ

1:MỞ BÀI:

“Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh dài, mẹ thức đủ năm canh.”

Có lẽ từ khi lớn lên và trưởng thành,trong mỗi chúng ta ai cũng đều được vòng tay âu yếm của mẹ che chở cho đến khi trưởng thành.Với tôi, mẹ là người vô cùng quan trọng, chẳng ai có thể thay thế mẹ của tôi. Với tôi, mẹ là người sinh thành, nuôi nấng, chở che … Mẹ là niềm hạnh phúc của đời tôi. Mẹ luôn dành cho tôi những tình cảm yêu thương, tốt đẹp nhất.

2:THÂN BÀI:

Ý 1:Ngoại hình và tính tình người mẹ:

- Mẹ tôi-người đã dành cả cuộc đời nuôi tôi khôn lớn.

- Trong mắt tôi mẹ không xinh đẹp như những người phụ nữ khác.Mẹ tôi đẹp theo cách riêng của mình.

- Tôi yêu cái bàn tay chai sần của mẹ bởi mẹ ngày đêm byown trải nuôi tôi, tôi yêu cái mái tóc ấy.....(nêu thêm những ngoại hình của me-chỉ cầm nêu 3 cái về ngoại hình thui,ghi nhiều nó lủng cũng lắm)

Ý 2: Nêu cảm nghĩ tính cách của mẹ

- Mẹ tôi - một người phụ nữ vừa giản dị mà tốt bụng biết bao

- Mẹ luôn là ngườu yêu thương và quan tâm đến tôi

- Mỗi khi tôi mắc lỗi mẹ chỉ bảo nhẹ nhàng.

- Mỗi khi có việc lớn mẹ đều bình tĩnh xử lý

Ý 3:Một số kỉ niệm mà em nhớ mãi về mẹ

- Mỗi lần tôi bị ốm mẹ thức khuya chăm sóc tôi.

- Mẹ luôn tạo động lực giúp tôi tự tin đi trên con đường của mình

Ý 4:Vai trò người mẹ với em

- Với em mẹ mãi là người vĩ đại với tình yêu thương vô bờ bến dành cho con cái.

- Mẹ là nguồn sống là nguồn động lực giúp em học tốt nhất.

- Bên cạnh em mỗi khi em buồn, thất bại trong học tập.

- Mẹ là tấm gương để em noi theo

 (LƯU Ý:đây chỉ là các ý để dàn dựng lên thân bài,bn cần thêm các tình tiết,thêm các từ ngữ để hoàn thiện thân bài nhé )

3:KẾT BÀI:

Mẹ là ánh nắng mặt trời lấp lánh rọi sáng cho con trên con đường đầy khoảng trống phía trước, sưởi ấm cho con qua con đường khó khăn ấy. Con hiểu mỗi bước đi của con đểu khắc ghi những tình cảm thiết tha, êm đềm của mẹ.

Nhưng con chợt nhận ra

Mình vẫn còn có mẹ
Một người mẹ bao dung và hiền hòa
Giúp con quên đi tất cả
Mẹ dạy con biết mỉm cười
Ngoảnh nhìn đời bằng một màu tươi sáng
Và con cảm thấy rất thanh thản
Không còn ưu hoài chán ngán
Gạt tất cả sang ngang. Mẹ ơi! Con đã về…”

ĐÂY LÀ DÀN Ý CHO VĂN BIỂU CẢM NHƯNG CHƯA HOÀN THIỆN, BN HÃY BỔ SUNG CÁC Ý BIỂU CẢM ĐỂ BÀI VĂN THÊM SINH ĐỘNG NHÉ.

MÌNH ĐỌC MỘT BÀI VĂN BIỂU CẢM VỀ MẸ KHÁ HAY NẾU BN CẦN HÃY LẤY NHÉ.

Chỉ nghĩ tới má thôi mà lòng đã thấy rưng rưng, quay quắt vì thương nhớ, thổn thức khi bóng hình quen thuộc lướt qua tim. Đôi mi tự nhiên ươn ướt, nước mắt tuôn ra không biết tự lúc nào. Thật lòng không giấu giếm, dù là con trai nhưng tôi đã không ít lần bật khóc một mình vì quá thương nhớ má.

Cứ mỗi lúc có cảm giác cô đơn, hay chợt thấy buồn là tâm hồn như len lỏi tìm đường về nơi miền ký ức... Ở đó, cũng không hẳn đã được vui, song nó lại có một góc trời tuổi thơ bình yên, đầy kỷ niệm. Có những ngày tháng hồn nhiên, có bạn bè, anh chị em, có cha và đặc biệt hơn là còn có má!

Chỉ nghĩ tới má thôi mà lòng đã thấy rưng rưng, quay quắt vì thương nhớ, thổn thức khi bóng hình quen thuộc lướt qua tim. Đôi mi tự nhiên ươn ướt, nước mắt tuôn ra không biết tự lúc nào. Thật lòng không giấu giếm, dù là con trai nhưng tôi đã không ít lần bật khóc một mình vì quá thương nhớ má.

Tôi đã trải qua rất nhiều thứ cảm giác khác nhau, vui vẻ, buồn đau, sum vầy hay mất mát... nhưng chưa có điều gì đọng mãi trong tim bằng sự ấm áp, ngọt ngào, hạnh phúc vì những tháng ngày yên vui bên má. Những ngày tuổi thơ in đậm trong tôi với cái dáng gầy gầy, nhiều tảo tần của má. Tôi tuy còn nhỏ song vẫn hiểu má chịu đựng gian lao là vì thương các con, thương cha nên cùng cha đắp xây một mái ấm gia đình. Cha tôi là một người đàn ông hiền lành, siêng năng, cần cù trong lao động, với lòng mong muốn được nhìn thấy vợ con mỗi ngày sống một tốt hơn, hạnh phúc, đủ đầy, cơm no, áo ấm. Cha chính là trụ cột vững chắc, luôn biết chăm sóc, chở che cho cả gia đình. Dù hoàn cảnh có hơi khó nghèo một chút cũng không sao. Anh chị em tôi vẫn trên thuận dưới hòa, vẫn mỉm cười với nhau, chia sẻ cho nhau mọi nỗi vui, buồn và niềm tin yêu ấm áp trong cuộc sống.

Nhưng giá như dòng đời cứ thế êm trôi thì ấy là phước thật! Bởi đời người ngắn ngủi, phù du, đâu ai biết trước ngày mai, ngày kia rồi mình sẽ ra sao, chuyện gió mưa vốn dĩ rất vô thường...

Cha mất, mất ở cái tuổi mà người ta đang còn ham sống nhất. Trụ cột gia đình bỗng chốc bị lung lay, má phải thay cha gồng gánh hết mọi nhọc nhằn. Tôi biết không có cha bên cạnh trong những tháng ngày trĩu nặng, cô đơn lòng má đau song gắng gượng vượt qua là vì còn có các con, tiếp thêm cho má một phần nghị lực. Nhưng nước mắt của má thì cứ mãi lặng lẽ rơi, mỗi khi buồn má thường thắp một nén nhang, khấn nguyện thầm thì, thủ thỉ với người xưa...

Tôi nhớ mãi không quên, khi cha mất, tôi chỉ vừa lên chín. Bao nhiêu gian lao khó nhọc chồng chất lên đôi vai yếu gầy của má kể từ đây. Vốn trước nay mọi việc nặng nề đều có cha đỡ đần gánh vác. Nhưng không còn cha, má làm người trụ cột để lo toan mọi thứ trong gia đình, còn làm chỗ dựa cho cả đàn con nheo nhóc...

Mỗi khi má tôi ra thăm ruộng tôi thường lon ton chạy theo sau, bắt ốc hái rau gì cũng phụ cho má hết. Tuy tôi ốm nhom nhưng được cái là nhanh nhẹn, dễ bảo. Có mẹ có con má cũng tạm quên đi bao nỗi buồn tủi nhọc nhằn, đau khổ bởi mất cha. Mẹ con dựa vào nhau để có được tinh thần, cùng chịu đựng cùng vượt qua những nỗi vất vả khó khăn trong cuộc sống. Có khi, tôi nắm lấy bàn tay của má, bàn tay gầy còm héo khô vì lao nhọc, má ôm chặt tôi vào lòng, hôn tôi và má khóc... Những giọt nước mắt ấm áp ấy mà tôi mãi nhớ đến trọn cuộc đời này. Đó không phải là nước mắt muộn phiền vì khốn khó mà là nước mắt của tình mẹ, có pha lẫn đau khổ và hạnh phúc. Bởi cha dù mất rồi nhưng còn có các con má cũng phần nào vơi bớt cô đơn. Và, cứ như thế những tháng ngày dài cũng dần lặng lẽ trôi qua, buồn đau có, những khoảnh khắc sướng vui thì cũng có.

Tháng tháng ngày ngày cứ thế trôi đi, anh em tôi lớn tới đâu nỗi nhọc nhằn của má tôi càng lớn theo tới đó... mãi đến lúc chúng tôi thực sự trưởng thành thì mới xóa dần nỗi gian lao của má. Nhưng buồn thay, thời gian đã làm cho má già nua mất rồi, bởi lưng còng, tóc bạc, dáng liêu xiêu của tuổi xế chiều. Má sung sướng không được bao lâu.

Rồi cái ngày mà có khi ngay cả lúc tỉnh giấc nửa đêm tim tôi vẫn luôn đập dồn, thấp thỏm vì lo sợ... Má đã tới lúc phải ra đi, đi thật xa về với cõi vĩnh hằng...

Tôi vẫn nhớ má dạy rất nhiều điều thật ý nghĩa ở cuộc sống này, trong đó má nhắc đi nhắc lại nhiều lần những cụm từ: "anh chị em ruột thịt một nhà", "trên thuận dưới hòa", "máu chảy ruột đau". Dù cho ai có cao ngạo, sang giàu tâm mình không xao động. Cốt yếu làm người thì nên biết sống đẹp sống vui. Từ "đẹp" tôi muốn nói ở đây là không chỉ cái đẹp tầm thường, sum xuê vật chất, trang diện vẻ bề ngoài mà nó còn ẩn sâu, chan chứa bên trong mỗi tâm hồn mới là điều đáng quý...

Tôi cũng biết về một câu kinh Phật rất hay: "Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ!" Phải, ý nghĩa ấy sẽ mãi mãi trường tồn. Dẫu ngày mai, ngày kia cuộc sống này mọi thứ có thể đổi thay, nhưng những tình cảm thiêng liêng ấy, trong lòng tôi, làm sao thay đổi được?

Thấm thoát, đã gần ngày giáp năm của má. Sự buồn đau từ trong ký ức chợt quay quắt ùa về làm trái tim tôi đau như quặn thắt... Má ơi! Con cảm ơn má đã hy sinh vì chúng con, giờ đây thì má hãy cứ yên nghỉ đi. Nhưng với riêng con má sẽ sống, vẫn sống mãi trong tim con bằng tình mẹ thiêng liêng và cao cả nhất!

BÀI VĂN NÀY CỦA TÁC GIẢ NGUYỄN QUANG VINH NHÉ

Thảo luận

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247