Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 Giups mình với Nêu cảm nhận của em về người...

Giups mình với Nêu cảm nhận của em về người Thầy/cô giáo mà em yêu quý nhất câu hỏi 3035757 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Giups mình với Nêu cảm nhận của em về người Thầy/cô giáo mà em yêu quý nhất

Lời giải 1 :

Mái trường - Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dạy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông cô Hưng dạy văn là người tôi nhớ nhất.

Viết về hình tượng cô giáo ngay từ bé chúng tôi đã được nhào nặn trong trí tưởng tượng đó là cô giáo với mái tóc đen dài bóng mượt, cặp gọn gàng bằng một chiếc kẹp giản dị, da trắng môi đỏ, luôn mặc áo dài thướt tha và dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Với tôi, chắc chắn đó là cô giáo bước ra từ giấc mơ.

Ngày đầu ngỡ ngàng bước vào lớp mười, buổi đầu tiên gặp gỡ, cô bước vào lớp với cặp kính râm to đen, chúng tôi có chút nhốn nháo và bất ngờ, cô hóm hỉnh giải thích: “Buổi đầu chào cả lớp mà cô giống mafia quá, cô xin lỗi các em nhưng nếu bây giờ cô bỏ kính ra thì cả lớp chắc không ai học được vì sợ vừa vì cười đấy. Cô bị ngã xe, lớp thông cảm cho cô nhé!” và kèm theo đó là nụ cười rạng rỡ. Tôi cũng phát hiện ra rằng không phải cô giáo dạy văn nào cũng có giọng nói ngọt như mía lùi hay lanh lảnh như chim hót. Cô Hưng giọng khá trầm và khàn nhưng chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy ngao ngán với tiết văn của cô. Ngày đầu tiên ấy, cô còn giới thiệu và kể thêm vài câu chuyện vui về “cái tên giông tên con trai” của cô. Vậy là giờ dạy mở màn, cô đã đốn tim trọn vẹn bốn mươi lăm thành viên 10A3, đặc biệt là tôi, cảm nhận được một tâm hồn đồng điệu.

Nhắc đến cô giáo, người ta luôn mường tượng ra sự ân cần, nhè nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt huyết và yêu trẻ. Cô Hưng cũng không phải ngoại lệ. Nhưng điều đặc biệt hơn cả, cô là người rất cá tính và hiện đại. Cô luôn có cách lôi kéo chúng tôi không thể dời khỏi lời giảng của cô một giây phút nào. Cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không sai lệch về tư tưởng, đạo đức nhưng cô cũng không quên bỏ vào đó một chút cái tôi cá nhân riêng để học sinh có thể nhớ về cô mãi. Ông nội tôi trước đây là một nhà Nho dạy chữ Hán vì vậy ông rất thích con cháu nối nghiệp ông. Mỗi lần về thăm quê, ông lại thủ thỉ với tôi: “Làm giáo viên con nhé! Tôi chỉ biết mỉm cười và lẳng lặng gật đầu”. Tôi yêu trẻ nhưng nóng tính mà ngành giáo luôn cần sự kiên nhẫn và tôi đã tự nhủ rằng “không bao giờ mình thi sư phạm”. Nhưng rỗi mỗi tiết văn của cô lại truyền thêm cho tôi cảm hứng. Tôi sẽ đứng trên bục giảng, thổi hồn vào từng câu chữ và học sinh sẽ quý mến tôi như chứng tôi kính trọng, yêu quý cô bây giờ. Tôi sẽ niềm nở, hài hước và thân thiện giống cô. Tôi sẽ dạy cho những đứa con thứ hai của tôi không chỉ tri thức mà còn cả cách làm người, cách yêu thương cuộc sống, cách gieo lòng nhân hậu với những con người ra chưa từng biết, chưa từng gặp qua mỗi trang sách giống như cô dạy chúng tôi trong mỗi tiết học.

Tôi đang cảm nhận từng ngày trọn vẹn khi còn là học sinh, khi còn được ngồi trên ghế nhà trường. Và tôi không thể nào quên những kỉ niệm thời áo trắng bên bạn bè, trang sức cùng hình ảnh người cô miệt mài bên giáo án. Người đã truyền dạy cho tôi bao tri thức, bao ước mơ và hi vọng - Cô Hưng.

Thảo luận

Lời giải 2 :

"Lời Thầy năm xưa vẫn luôn khắc ghi trong lòng
Thời tuổi thơ ấm êm bên trang sách hồng
Lời Thầy trìu mến thiết tha lắng sâu bao điều
Thầy luôn ước mong sớm mai bao người lớn khôn"

Đó là những dòng thơ vô cùng xúc động về công ơn lớn lao vô bờ của người thầy giáo. Và em, người may mắn vô cùng khi được học chung với một thầy giáo tuyệt vời như vậy. Đó chính là thầy Trung - giáo viên dạy Toán của em năm lớp 6.

Thầy Trung khoảng hơn 30 tuổi, với thân hình cao, khỏe.  Là người luôn đề cao nếp sống giản dị, từ trang phục đến dụng cụ của thầy đều rất đơn sơ. Mỗi ngày đến lớp, thầy luôn mặc những chiếc áo sơ mi màu trắng, quần vải đen và đôi giày da. Trong chiếc ba lô màu đen, là cuốn sách toán, vài cây bút, thước, hộp phấn. Thứ quý giá nhất trong đó, có lẽ chính là một chiếc hộp gỗ, đựng đủ các loại thước kẻ với nhiều hình thù khác nhau.

Bất kì ai đã từng tiếp xúc với thầy Trung, cũng khen ngợi rằng thầy là một người rất hiền lành và thật thà. Em cũng cảm thấy như vậy. Khi dạy học, thầy chẳng bao giờ quát mắng hay đánh học sinh. Bạn nào không làm bài tập hay làm việc riêng trong lớp, thì thầy sẽ nghiêm túc nhắc nhở, hoặc phạt lên bảng làm bài tập thật nhiều cho đến khi ngoan ngoãn mới thôi. Mỗi khi có học sinh nào hỏi bài, thầy đều chỉ dạy tận tình, bất kể là trong giờ học, giờ ra chơi, hay cuối tuần. Vậy mới thấu được tấm lòng tận tụy với nghề của thầy. Đặc biệt, thầy còn dành một buổi vào cuối tuần để kèm cặp cho các bạn học sinh học yếu môn Toán, và không thu học phí. Nhờ vậy, mà em và các bạn học yếu nhưng gia đình không có điều kiện, mới có thêm cơ hội để học tốt môn này hơn.

Thầy Trung là người thầy giáo tuyệt vời nhất mà em đã từng học. Dù hiện tại, vì lý do sức khỏe, thầy đã nghỉ dạy ở nhà. Nhưng mỗi khi đi ngang qua, hay gặp mặt thầy em đều kính cẩn gọi ba tiếng: Em chào thầy.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247