Khi nói về một trãi nghiệm khó quên thì đây chính là một trãi nghiệm sâu sắc nhất đối với em và cũng là một sự hối hận vô cùng to lớn.
Có lần, khi em đạt điểm chín, mười, em vội vàng chạy về khoe mẹ. Thấy cái dáng vẻ nhanh nhảu, líu lo như con chim chích, mẹ bật cười. Mẹ ôm em vào lòng, khen em giỏi. Khi ấy em thấy mình thật hạnh phúc. Nụ cười ấy trông thật tươi tắn, làm em vui lây. Mẹ trông thật dịu dàng. Rồi khi em bị điểm kém, mẹ cười khích lệ. Chẳng la chẳng mắng, mẹ chỉ cười. Trong ánh mắt mẹ mang chút gì đó đượm buồn. Nụ cười khiến em đau xót, khiến em cảm thấy tội lỗi. Thật là vô dụng khi em khiến mẹ phải như vậy. Mẹ bảo: "lần sau cố gắng hơn", nhưng khi thấy mẹ như vậy, người em trở nên nặng trĩu. Em cảm thấy thật ngu ngốc khi khiến mẹ cười một cách gượng gạo như vậy. Gía như lúc đó em không ham chơi, giá như lúc đó em không chủ quan rằng mình giỏi thì chuyện này đã không xảy ra...Em thật sự chẳng hiểu được cảm giác của mẹ lúc bấy giờ, chỉ biết nhìn mẹ cười mà cúi đầu xấu hổ. Em rất muốn nói ra lời xin lỗi với mẹ nhưng cổ họng đã ngẹn ứ lại không nói nên lời. Cho đến bây giờ e vẫn nhớ như in ngày ấy...Ngày mà em vẫn chưa thể nói được một lời xin lỗi thật lòng với người mẹ kính yêu của em. Nếu có cơ hội thì em rất muốn nói với mẹ rằng "Mẹ ơi, con đã nợ mẹ một lời xin lỗi, mà cả đời này con vẫn không thể nói được với mẹ...Nhưng bây giờ, con cảm thấy thật hổ thẹn cho những hành động lúc ấy mà con đã làm...
Con thật lòng xin lỗi mẹ, xin lỗi mẹ vì tất, vì những lần làm mẹ buồn lòng, vì con ham chơi không nghe theo lời mẹ chuyên tâm học tập...Con hối hận lắm mẹ ơi!
no coppy , bài có sẵn
mong đc hay nhất <3
Những trải nghiệm luôn đem đến cho con người bài học bổ ích trong cuộc sống. Bởi vậy mà em luôn trân trọng trải nghiệm của bản thân, coi đó là một hành trang quan trọng.
Nhân dịp kỉ niệm ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước, xóm của em đã tổ chức chương trình văn nghệ. Em đã tham gia biểu diễn một tiết mục cùng với các anh chị đoàn viên trong xóm. Đây là lần đầu tiên em được biểu diễn văn nghệ trước rất đông khán giá. Tiết mục của chúng em là nhảy hiện đại trên nền nhạc bài “Hát lên Việt Nam”. Cả nhóm đã mất hơn một tuần để tập luyện.
Tám giờ ba mươi phút, chương trình văn nghệ bắt đầu. Mọi người trong xóm đến xem rất đông. Nhà văn hóa - nơi tổ chức chương trình chật kín người. Tiết mục của chúng em sẽ mở đầu cho chương trình văn nghệ. Chị Minh Thu là người dẫn chương trình bước ra trong một bộ áo dài thướt tha. Chị đã giới thiệu về chương trình, sau đó là tiết mục của chúng em.
Sau lời giới thiệu của chị dẫn chương trình, cả nhóm đi theo hai hàng bước lên sân khấu chào khán giả. Sau đó, mỗi thành viên đứng đúng vào vị trí đã được sắp xếp trong các buổi tập luyện. Em cảm thấy khá hồi hộp, và lo lắng. Nhưng khi tiếng nhạc vang lên, em đã lấy lại được sự bình tĩnh. Em nhìn các anh chị xung quanh. Khuôn mặt mọi người đều toát lên vẻ tự tin, nhờ đó mà em cũng cảm thấy thoải mái hơn. Cả nhóm cùng nhau nhảy theo điệu nhạc. Sau khi tiết mục kết thúc, khán giả ở dưới đã vỗ tay. Nhiều người còn khen ngợi: “Hay lắm!”, “Nhảy đẹp lắm!”. Tiết mục kết thúc bằng một tràng pháo tay giòn giã. Em cảm thấy rất hãnh diện.
Sau khi biểu diễn xong, em cùng với các bạn của mình xuống hàng ghế khán giả để xem các tiết mục tiếp theo. Rất nhiều các tiết mục hấp dẫn đước trình bày Chúng em ngồi xem mà quên cả thời gian. Đến mười giờ tối, chương trình văn nghệ mới kết thúc.
Chương trình văn nghệ đã thành công tốt đẹp. Em cũng đã có cho mình một trải nghiệm thú vị. Bởi lần đầu tiên, em được tham gia biểu diễn văn nghệ.
Chúc bạn học tốt!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247