Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào.
Ngày 20/11 là ngày Nhà giáo Việt Nam, là một ngày kỷ niệm thường niên trong năm hướng đến tri ân những người làm trong ngành giáo dục, những người lái đò, xây dựng một nền giáo dục vững mạnh cho một quốc gia. Việt Nam là một đất nước ảnh hưởng mạnh mẽ bởi Nho giáo (Trung Hoa), ngoài những truyền thống như trung quân ái quốc, yêu thương đồng loại thì truyền thống tôn sư trọng đạo cũng được các nhà Nho đề cao và thực hiện. "Nhất tự vi sư, bán tự vi sư/ Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy", hay "Muốn sang thì bắc cầu Kiều/ Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy", ông cha ta vẫn dạy con cháu nhữ vậy. Thành công của mỗi thế hệ học trò không thể nào không kể đến công lao của những dìu dắt, những người lái đò, hàng ngày hàng đêm, không tiếc công sức, cặm cụi trên giảng đường vì những thế hệ học sinh. Những người thầy, người cô thậm chí còn chấp nhận hy sinh những năm tháng thanh xuân tuổi trẻ của mình, dồn hết tâm huyết để nuôi dạy những thế hệ mầm măng tương lai, hoàn thành sự nghiệp vinh quang nhưng cũng đầy thử thách mang tên "trồng người". Trên khắp dải đất chữ S, từ miền xuôi lên miền ngược, từ vùng núi lên đồng bằng, những người thầy vẫn không tiếc công sức truyền đạt tri thức cho những thế hệ học sinh thân yêu. Rồi mai đây, những thế hệ học trò ấy được trang bị kiến thức nền tảng và kỹ năng từ những người thầy kính yêu, có thể bay đi khắp muôn nơi để làm việc, cống hiến và xây dựng sự nghiệp của mình. Những thầy cô, là những người định hướng, dìu dắt, dạy dỗ, sửa chữa cho những thế hệ học sinh. Nói như vậy đủ để hiểu vai trò của thầy cô lớn đến mức nào. Giống như những mầm non cần được uốn thẳng, thầy cô chính là những người có vai trò quan trọng, uốn nắn các em học sinh, là những tấm gương dạy dỗ các em nên người và thành đạt. Hơn thế nữa, có những người thầy người cô còn đóng vai trò như những người cha, người mẹ, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho các em học sinh. Họ sẵn sàng lắng nghe những băn khoăn, khó khăn của các em học sinh thân yêu, luôn giang vòng tay che chở bao bọc, dẫu sao chỉ muốn học trò của mình khôn lớn, nên người. Vì ngày 20 tháng 11 chính là nhằm mục đích tôn vinh những người lái đò vĩ đại, cả đời hy sinh cho sự nghiệp giáo dục nên nó chính là ngày mà xã hội tôn vinh những con người mà ảnh hưởng đến các thế hệ trẻ, những người dìu dắt vĩ đại. Hơn cả những người thầy, họ còn là những cống hiến cho đát nước và tổ quốc. "Hiền tài là nguyên khí quốc gia", việc họ ngày đêm cống hiến cho nền giáo dục chính là đang bảo tồn cái "nguyên khí" quý báu đó của quốc gia. Một quốc gia có nền giáo dục phát triển thì mới ko bị nghèo đói được.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247