Điều mà tôi khiến cha mẹ vui lòng cũng chỉ là mấy tờ giấy khen và những điểm số mà thôi. Nhưng có một lần tôi đã làm được một việc tốt mà cha mẹ tôi đã rất tự hào về tôi. Đến bây giờ, câu chuyện ấy tôi vẫn còn nhớ mãi.
Hôm ấy là một ngày đẹp trời, bầu trời trong xanh, gió mát, tôi đang tung tăng trên con đường về nhà để khoe điểm mười với cha mẹ. Nhưng đi được một đoạn, bỗng tôi thấy một bà cụ đang đứng trên vỉa hè. Trông bà cụ tầm bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, lưng bà đã còng. Trông bà thật gầy gò và yếu ớt làm sao. Chân bà cứ bước xuống đường rồi lại rút lên. Chắc bà đang muốn qua đường nhưng lại sợ sệt trước cảnh xe cộ tấp nập dưới lòng đường. Thật tội nghiệp cho bà quá! Bỗng một ý nghĩ vụt lên trong đầu tôi: “Sao mình không giúp bà cụ qua đường nhỉ?” Tôi định chạy đến giúp bà nhưng trong lòng lại băn khoăn một điều không biết nên giúp không. Tôi lại qua đường không được giỏi lỡ xảy ra chuyện gì thì tính sao. Với lại tôi đang muốn chạy lẹ về nhà để khoe điểm với cha mẹ. Nhưng thấy bà cụ như vậy lòng tôi lại dấy lên một nỗi thương tâm. Tôi quyết định chạy đến giúp bà. Bây giờ tôi mới thấy được vẻ mặt hiền hậu của bà trông rất giống nội tôi. Tôi liền hỏi bà: "Bà ơi, bà muốn qua đường phải không? Để con giúp bà nhé!”, vẻ mặt bà đang lúng túng nhưng khi nghe tôi nói xong, bà cụ trông rất vui vẻ và trả lời: "Ồ, nếu vậy thỉ tốt quá, bà cảm ơn cháu nhé!”.Tôi liền dắt tay bà cụ bước xuống đường. Thấy cảnh xe cộ đông đúc như vậy, tôi cũng cảm thấy ngập ngừng, e sợ. Nhưng tôi lấy hết can đảm, đưa một tay lên xin qua đường, tôi chú ý nhìn qua nhìn lại rồi dắt bà bước đi. Bà cụ chắc còn sợ lắm nên nắm chặt lấy tay tôi. Qua được bên kia đường, bà cụ thở phào một cách nhẹ nhõm và nói: “Bà cảm ơn con rất nhiều”. Tới đây, tôi mới thấy đựơc bà đang xách một túi gì trông có vẻ rất nặng. Tôi liền xách dùm bà về nhà trong khi bà cụ không muốn làm phiền tôi nữa. Vừa đi, tôi vừa trò chuyện cùng bà.
Em cảm thấy rất vui và hứa sẽ học thật giỏi để được nhiều giấy khen cho bố mẹ em .
*Trải nghiệm thực tế, vui lòng không re-up*
Có lẽ cái lần mà tôi làm bố mẹ vui lòng là cái ngày mà tôi xui xẻo nhất. Ngày hôm đó là ngày mà tôi buồn nhất, nhưng đoa cũng là ngày mà bố mẹ tôi mát lòng mát dạ nhất.
Mẹ và bố tôi là người ai cũng biết là tốt, cơ mà tôi thì lại chả có điểm gì tốt (chỗ nào cũng không tốt) anh chị tôi ngày thường thì chanh chua, chành choẹ tôi, nhưng hôm nay lại rất tốt. Tôi linh cảm có việc chẳng lành, trực giác mách bảo tôi phải tránh xa hai người này. Tổ đã cố né tránh nhưng mà vẫn bị dính chuyện xui của hai con "hồ ly tinh" này. Chuyện là như sau: "Mẹ dặn đi theo mẹ là phải ngoan, còn nếu ở nhà thì ở. Tôi bị ép đi theo. Đi đến nhà bác đó chơi thì tôi cũng bình thường lắm. Đi đến nửa đường, tôi gặp một chuyện kì quái như này. Trên tầng của một tòa chung cư cứ như có ai đó nhìn tôi, ngoảnh đầu lên thì không thấy. Tôi sợ lắm, vì nhà bác đó cũng ở trong chung cư nhưng là toà bên kia. Tôi vẫn có cái cảm giác đấy. Sau khi đến chơi nhà bác tôi phát hiện có cái gì đó không ổn. Vì vào phòng bếp có mùi gas, nhà tôi cũng thỉnh thoảng có mùi gas vì gas nhà tôi chủ yếu là dùng biogas nên không ló lắng lắm. Bác đấy định bật đèn thì tôi mới hỏi bác một câu như này: "Nếu bật đèn có thể làm bác chọn 1 'cái chết' và 2 'sự sống' thì bác chọn cái nào". Bác đấy hơi do dự, cuối cùng chọn không bật đèn. Tôi hỏi bác có bật gas và buổi sáng không thì bác bảo không. Tôi nghĩ 1 lúc rồi hỏi tiếp bác đã kiểm tra van gas chưa, bác chạy vô vặn. Rồi bác cảm ơn tôi và mẹ rối rít vì đã giúp bác. Mẹ tôi kiểu: *Rơi vào trầm tư kiểu cổ điển* . Sau mấy tiếng chơi thì tôi và mẹ về nhà. Đi qua cái căn nhà ấy tôi vẫn cứ thấy sợ sợ, có một người gọi cho cảnh sát vì thấy trong căn nhà có ai đó mà căn đó lại không có ai thuê. Rồi tôi và mẹ lại đứng hóng drama. Cảnh sát đến cuối cùng lục soát căn phòng có một người điên ở trong đó. Thật là đáng sợ. Tôi về đến nhà thì cũng là giờ cơm trưa, mẹ tôi cứ cười cười kể về tôi cho bố. Sau mấy hôm thì mấy bà hàng xóm bắt đầu đồn đại về tôi. Chả hiểu mấy bà đồn gì mà thấy xóm ai cĩng khen tôi....
P/s: Tôi không cảm thấy vui vì chuyện này... Cảm ơn
- Xui vì gặp phải mấy chuyện không đâu :'(
[Thân]
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247