“Đến giờ rồi, học bài thôi”. Ai nói thế nhỉ? Nhìn xung quanh không thấy một bóng người. Lạ thật! Tiếng nói lại cất lên: “Đến giờ rồi, học bài thôi!”, vọng từ góc học tập của em.
À, ra là cậu Bàn. Em vội ngước nhìn đồng hồ treo tường. “Mười chín giờ ba mươi rồi ư?” Thảo nào cậu ta nhắc mình là phải. Em vội bước vào góc học tập cạnh cửa sổ nơi cậu Bàn đã “tọa lạc” ba năm nay và bây giờ cậu đang cùng em bước sang năm thứ tư của bậc Tiểu học. Chiếc bàn chỉ độ hai chỗ ngồi và rất vừa tầm với lứa tuổi của em. Nó được đóng liền với ghế. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài độ một mét và chiều rộng khoảng sáu mươi phân, được làm bằng một thứ gỗ quý. Hon ba năm rồi, tấm áo khoác của cậu tuy có sờn đôi chỗ nhưng vẫn bóng loáng như ngày mới về. Chẳng có ngày nào em quên vuốt ve, vỗ về cậu bằng một chiếc chổi lông và chiếc khăn bông. Trên mặt bàn lúc nào cũng có một lọ hoa tươi nho nhỏ, có thể là một bông hồng nhung Đà Lạt hoặc một vài nhành lay ơn rực thắm để góc bàn. Dưới mặt bàn là một chiếc tủ có khóa được gắn chung với bàn. Tủ có hai tầng và ba ngăn. Tất cả sách truyện thiếu nhi, nhiều nhất là truyện tranh Đôrêmon, Conan, Ninja loạn thị, kế đến là truyện cổ tích, truyện An Đéc Xen… được xếp vào tầng trên, ở dưới có ba ngăn. Ngăn bên phải là những cuốn tập học, ngăn giữa là sách giáo khoa. Còn lại ngăn bên trái, em để các đồ dùng học tập và mấy con búp bê, xe điện tử… Chúng được xếp gọn gàng và ngăn nắp đâu vào đấy.
Chiếc bàn đã gắn bó với em suốt ba năm qua, và bây giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn hay, những truyện kể hấp dẫn, san sẻ cùng em những niềm vui trong học tập.
* Lưu ý đây chỉ là tài liệu tham khảo *
CHÚC BẠN HỌC TỐT
Bạn tham khảo
Ngày em vào lớp hai, em đã xin mẹ mua cho mình một cái bàn mới, chiếc bàn này tuy đắt nhưng rất tiện lợi và hữu ích. Em đã xin mẹ nhiều lần nhưng mẹ vẫn không đồng ý cho em mua nó. Mãi đến lần sinh nhật thứ chin, chiếc bàn đó mới thuộc về em.
Bàn được làm bằng gỗ ép,chân bàn màu đen. Bàn khoác trên mình bộ cánh màu trắng. Trông nó vừa tao nhã lại vừa lịch sự. Mặt bàn hình chữ nhật, độ dài hơn một sải tay của em. Mặt bàn rộng bằng ba gang tay người lớn cộng lại. Chiều cao của bàn khoảng tám mươi phân, chiều cao có thể điều chỉnh sao cho phù hợp với người dùng. Bên cạnh là chiếc ghế cùng bộ có lưng tựa. Ngồi trên chiếc ghế này em luôn cảm thấy thoải mái sau những giờ học căng thẳng ở trường. Phía trên, bàn có gắn giá sách để đựng sách vở. Bên dưới mặt bàn, người ta còn gắn thêm hai cái tủ để em đựng thêm giấy vẽ, báo chí hay là bộ đồ dùng Mĩ thuật, bộ đồ dùng học Toán, các món đồ chơi mà em yêu thích,…
Mỗi khi học bài xong, em thường sắp xếp sách vở thật ngăn nắp, gọn gàng lên giá. Chiếc bàn là người bạn đồng hành cùng em suốt mấy tháng trời. Người bạn ấy đã giúp đỡ em rất nhiều trong học tập. Nhờ có nó, em không cần phải tìm đồ dùng một cách vất vả nữa.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247