Xuân Diệu được mệnh danh là nhà thơ mới nhất trong các nhà thơi mới. thơ của ông mạng đạm chất trữu tình, bay bổng và lạng mạng. Bài thơ Vội Vàng được coi là một trong nhưng bài thơ xuất sắc nhất của ông. Ở đó ông đã gửi vào nhưng quan niệm nhân sinh của cuộc đời, cùng với khát khao được sống, được công hiến cho đời mãnh liêt và hơn thế nữa là tình yêu đối vưới thiên nhiên đặc biệt là mùa xuân
Mọi chuyện đều có nguyên do của nó! Xuân Diệu thiết tha với cuộc sống như thế bởi ông đã tìm ra một thiên đường trên mặt đất. Cuộc sống đẹp nhất của cuộc sống trần thế. Với Thế Lữ thi nhân ta còn nuôi giấc mộng lên tiên, một giấc mộng rất xưa. Xuân Diệu đốt cảnh Bồng Lai và xua ai nấy về hạ giới (Thi nhân Việt Nam). Cuộc sống xung quanh ta đẹp nhất, vậy thì dại gì mà không hưởng. Nhà thơ nhìn mùa xuân với tất cả sự say mê, cuồng nhiệt vồ vập:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây là cửa cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si.
Vày đây... Này đây...Này đây... Tất cả như đang phơi bày ra trước mắt nhà thơ Bức tranh thiên nhiên đang độ viên mãn, tràn đầy, chứa chan xuân tình, vừa gần gũi thân quen lại vừa mượt mà đầy sức sống. Xuân Diệu như vồ vập. Ngấu nghiến, thâu tóm tất cả. Nhà thơ như con ong hút mật lạc vào vườn hoa đầy hương sắc. Với ông cái gì cũng hấp dẫn mới lạ. Và bằng cặp mắt xanh non của cái tôi cá nhân Xuân Diệu còn phát hiện ra thế giới này đẹp nhất, mê hồn nhất vẫn là vì có con người. Con người giữa tuổi trẻ và tình yêu. Nhà thơ lấy con người làm thước đo của cái đẹp. Cuộc sống trần thế đẹp nhất vào lúc xuân. Và con người chỉ tận hưởng được lúc đang còn trẻ. Song tuổi trẻ thì tàn phai theo thời gian, vì thế mà ông phải sống vội vàng, gấp gáp.
Tôi sung sướng nhưng vội vàng một nửa
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Nhà thơ tận hưởng cuộc sống một cách gấp gáp, vồ vập bởi một phút giây ra đi vĩnh viễn không trở lại. Mất mát sẽ đến nếu ta không chớp thời cơ. Có lẽ thế mà Xuân Diệu không chờ mùa hạ đến mới nhớ xuân mà ôm riết mùa xuân lúc tràn đầy, tươi non.
Ham sống, khát sống, Xuân Diệu càng băn khoăn hơn trước cuộc đời, thời gian. Ông đã nhận ra quy luật tuyến tính của thời gian, chống lại quy luật tuần hoàn của các cụ ngày xưa. Mỗi phút giây qua đi sẽ không bao giờ trở lại, tuổi trẻ cũng chỉ đến một lần. Nhà thơ mở lòng ra để yêu đời, yêu cuộc sống nhưng không được đời bù đắp, vì thế mà ông băn khoăn buồn chán cho thân phận của mình
Hãy sống hết mình, cống hiến tuổi trẻ cho Tổ quốc nhân dân, đừng phí hoài thời gian, hãy mở rộng lòng mình để đón nhận tất cả những vang động của cuộc đời. Đó là những gì mà Xuân Diệu còn giữ lại, nhắn gửi đến với người đọc của mình bức thông điệp xuyên qua thời gian, không gian, ngự trị muôn đời trong tâm hồn con người Việt Nam
Đoạn thơ được trích trong bài thơ Vội vàng của nhà thơ Xuân Diệu đã tái hiện khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp bằng những vần thơ giàu cảm xúc mạnh mẽ. Thật vậy, đối với tác giả, bức tranh thiên nhiên, bức tranh của cuộc sống đẹp hơn bất cứ thứ gì. Hình ảnh "ong bướm", "hoa của đồng nội", "lá của cành tơ", "yến anh",... đều là những hình ảnh thiên nhiên tượng trưng cho tình yêu của cuộc sống, tượng trưng cho những gì xanh non , mơn mởn và căng tràn sức sống nhất mà tác giả khám phá ra được. Tác giả dường như đang hưởng thụ bức tranh thiên nhiên, nơi mà có tình yêu của ong bướm, nơi mà có hoa của đồng nội xanh tốt căng tràn nhựa sống, nơi mà cành tơ mơn mởn, nơi mà có khúc tình ca lãng mạn của loài chim yến. Đối với tác giả, tình yêu làm cho cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn bao giờ hết. Biện pháp tu từ điệp ngữ "này đây” của Xuân Diệu được sử dụng khéo léo trong bài thơ. Đặc biệt hơn, vẻ đẹp của cuộc sống còn được tác giả khám phá từ việc tìm thấy niềm vui vào mỗi buổi sáng thức dậy. Hình ảnh độc đáo "Thần vui hằng gõ cửa" chính là hình ảnh gây ấn tượng sâu sắc cho bạn đọc. Bên cạnh đó, hình ảnh so sánh "Tháng giêng ngon như một cặp môi gần" là hình ảnh độc đáo tái hiện lên vẻ đẹp của tháng giêng là vẻ đẹp tràn đầy sức sống như một cặp môi gần. Dường như, tác giả cảm nhận cuộc sống bằng trái tim ngập tràn tình yêu của mình. Không chỉ dừng lại ở đó, Xuân Diệu không giấu nổi cảm xúc lo âu, khắc khoải về sự ngắn ngủi của cuộc đời "Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa/Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân". Hai câu thơ cho thấy niềm vui sướng và sự lo âu khắc khoải của tác giả trước sự ngắn ngủi của cuộc đời. Từ đây, sự vôi vàng và thái độ sống nhiệt huyết của tác giả càng bùng cháy mãnh liệt hơn bao giờ hết. Thái độ ấy là thái độ sống cho hiện tại, sống trân trọng và trọn vẹn từng khoảnh khắc. Tóm lại, đoạn thơ là tình yêu cuộc sống tha thiết của tác giả cùng với những lo âu của ông trước sự ngắn ngủi của nhân gian.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 11 - Năm thứ hai ở cấp trung học phổ thông, gần đến năm cuối cấp nên học tập là nhiệm vụ quan trọng nhất. Nghe nhiều đến định hướng sau này rồi học đại học. Ôi nhiều lúc thật là sợ, hoang mang nhưng các em hãy tự tin và tìm dần điều mà mình muốn là trong tương lai nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247