Bài làm
An ơi, đi hok thôi! Đó là bạn Trang, người bạn thân nhất của em. Chúng em đã chơi với nhau hơn 5 năm rồi. Buồn vui chúng em đều có nhau. Và em đã có 1 kỉ niệm khó quên về tình bạn này.
Vào một ngày, đó là ngày sinh nhật của em. Mặc dù các bạn trong lớp đã đến đông đủ nhưng vẫn chưa thấy Trang tới. Cho dù đang rất vui nhưng trong lòng em vẫn cứ bồn chồn thấp thỏm không yên. Rồi đã đến cuối bữa tiệc, mọi người đã về hết nhưng Trang vẫn chưa tới. Em rất tức giận em đã cho rằng là Trang cố tình không đến. 1 lúc sau, tiếng cửa reo lên, em liền ra mở cửa. Hóa ra đó là Trang, em ôm chầm lấy Trang rồi đưa bạn vào nhà. Em hỏi:
-Sao bạn tới trễ vậy? Trên đường đi đã sảy ra chuyện gì sao?
Trang lúc đó rất đổng cảm:
-Tớ xin lỗi. Lúc đi không may xe của tớ bị hỏng lốp. Tớ phải gửi xe ở nhà để chạy tới đây. Nhưng chạy đến đã không kịp bữa tiệc sinh nhật cậu nữa rồi. Tớ xin lỗi cậu!
Rồi Trang đưa cho em một món quà. Em mở ra và rất súc động về món quà ấy.Trang nói:
-Cậu có nhớ không, đó là chiếc vòng tay mà cậu luôn ao ước đó!
Em ôm chầm lấy Trang và khóc:
-Tớ cảm ơn cậu nhiều nhé!
Kỷ niệm đó em không bao giờ quên được. Đến giờ em vẫn luôn nhớ nó và em đã tự nhủ sẽ cố gắng làm cho tình bạn này thêm thắm thiết hơn.
(Có thể thay tên nhó)
$#Tham khảo $ $ヾ(๑❛ ▿ ◠๑ )$
Cái tên Lan Anh - học sinh nghèo vượt khó , đã quá quen đối với em . Lan Anh là một cô gái hay cười , luôn luôn vui vẻ và lạc quan , đặc biệt là rất học rất giỏi . Bạn ấy được năm năm học sinh giỏi xuất sắc và luôn mang giải thưởng về cho trường . Mỗi khi cầm giải thưởng trên tay bạn Lan rất vui làm cho ai ai cũng vui lây theo bạn ấy . Nhưng ai biết rằng , đằng sau những nổ lực và giải thưởng ấy là một câu chuyện buồn .
Hồi còn nhỏ , bạn ấy đã thiếu thốn tình thương của cha nhưng năm năm sau thì mẹ của bạn ấy lại mất sau một vụ tai nạn và bà là tình thương duy nhất mà bạn ấy có được . Bà của Lan đã tầm tám mươi tuổi nên sức khỏe rất là yếu . Nên trong gia đình Lan là trụ cột . Không chỉ vậy , bà của Lan bị bệnh đau khớp không thể đi lại được . Ở nhà , Lan thường xuyên nấu cơm , giặc đồ cho bà mọi việc trong gia đình đều là bạn ấy lo hết . Nhà Lan lại rất nhỏ chỉ bằng một căn phòng nhà em tuy nhà cũ nát nhưng Lan vẫn cố gắng học để bà vui lòng . Mỗi khi trời mưa hay bão bạn phải giắc bà của mình sang nhà hàng xóm trú bởi nhà bạn ấy thũng rất nhiều lỗ .
Vào mỗi buổi chiều, Lan đi học về , chưa được nghỉ ngơi Lan phải ra đồng bắt cua , bắt ốc đêm ra chợ bán được đồng nào hay đồng đó rồi về cho gà ăn , nấu cơm , quét nhà , xoa bóp chân tay cho bà đỡ đau . Đến tối , Lan phải đút cơm cho bà . Tám , chín giờ Lan mới soạn sách vở học bài . Chỗ học của Lan rất nhỏ chỉ có một chiếc thùng gỗ rỗng đặt làm cái ghế , còn chiếc bàn được các bác góp tiền mua cho bạn vì nhà bạn ấy nghèo lắm . Đặc biệt , chiếc đèn học của bạn ấy làm bằng đom đóm .Vì nghèo nên bạn ấy đã trãi qua một ngày đáng nhớ và đó là kỉ niệm của tôi và bạn ấy .
Một hôm , Lan đang trên đường đi học về thì bắt gặp bọn xã hôi đen mà gia đình bạn ấy đã vay nợ một số tiền nhỏ để bưng trãi nhưng dần dần số tiền ấy càng lớn hơn nên bạn ấy không thể chi trả . Chúng nói với Lan nếu ko trả số tiền nợ trong năm ngày chúng sẽ đốt nhà của Lan , lan và bà sẽ ko còn chỗ nào để sống cả . Lan sợ lắm nhưng ko biết làm cách nào . Về tới nhà Lan ko kể cho bà vì sợ bà lo lắng nên đã im lặng và vui vẻ chơi với bà . Nhưng Lan đã thầm lặng kiếm số tiền và đưa ra một quyết định táo bạo đó chính là nghỉ học vì sợ ko có tiền trả nợ .
Hai tuần sau , Lan không đi học làm tôi và cô giáo lo lắng . Cô đã xin địa chỉ nhà Lan và tôi cùng cô đi đến chỗ ở của bạn để hỏi vì sao lại như thế . Thế là Lan kể hết mọi chuyện cho cô và xin cô sẽ nghỉ học mấy bữa để có tiền chi trả . Tôi rất sốc và muốn làm cho bạn ấy một điều bất ngờ .Thế rồi điều bất ngờ đến với Lan , tôi cùng với cô tớ nhà bạn ấy và bảo rằng :
- Cô đã báo cho nhà trường và gửi lên quận và cho em miễn học phí .
Lan vui sướng và ôm trầm lấy cô bảo :
- Em ơn cô và bạn nhiều ạ !
- Ko có j đâu bạn cố gắng học lên nhé !
Nhưng một lúc sau Lan đôi mắt đang vui vẻ lại trở nên rưng rưng , buồn bã . Lan nói :
- Nhưng mà cô ơi còn tiền vay nợ của em thì phải làm sao ạ ?
Cô vui vẻ trả lời :
- Không sao đâu em ! Trường chúng ta đã lấy tiền học sinh nghèo khó khuyên góp để trả nợ cho em rồi em không cần phải lo nữa nhé ! Ngày mai , cứ đi học như bình thường , cô sẽ dạy lại những kiến thức còn bỏ sót và bổ sung thêm phần kiến thức trọng tâm . Nhớ đi học đầy đủ nhé !
- Vâng em cảm ơn cô - Lan vui vẻ nhận lời .
Thế là ngày mai , Lan đi học trở lại . Ai cũng vui mừng và chào đón bạn ấy rất nồng nhiệt . Tôi đã cùng các bạn tổ chức tiện ăn mừng trên lớp và dự định lớp tôi sẽ quyên góp một số tiền lớn để sửa sang lại nhà cho Lan . Lan đã tự hứa với mình rằng sẽ học thật giỏi và không phụ lòng thầy cô và bạn bè . Đó là một kỉ niệm đáng nhớ của ba cô trò .
$ # Chúc bạn học tốt ♡(ŐωŐ人) tự làm 100%$
$@$ $We$ $are$ $one$
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247