Để giúp mọi người đi làm và em đi học đúng giờ, ba đi công tác về mua cho gia đình em một chiếc đồng hồ báo thức.
Đây là chiếc đồng hồ của Nhật còn mới tinh. Nó được để trong một chiếc hộp vuông xinh xắn. Loại đồng hồ chạy bằng pin, hiệu Sony. Cả đồng hồ là một khối tròn, đường kính khoảng mười lăm xăng-ti-mét. Vỏ đồng hồ được bọc một lớp mạ kền sáng loáng. Phía trên có quai xách cong cong rất tiện cho việc di chuyển. Sau tấm mi ka trắng là mặt đồng hồ. Mặt đồng hồ được phân định ra thành mười hai vạch chia đều cho các con số: mười hai, chín, sáu và ba. Riêng con số mười hai được ghi bằng màu đỏ. Các số khác màu đen. Giáp tâm đồng hồ có một ô nhỏ hình chữ nhật ghi ngày, tháng. Trên mặt đồng hồ có ba kim dài ngắn, to nhỏ, di chuyển nhanh chậm khác nhau. Kim nhỏ nhất, mảnh mai, màu đỏ là cô em út có tên gọi là kim giây, chạy nhiều và nhanh nhất. Nhìn vào, em thấy cô bé này quay liên tục không biết mệt mỏi. To và ngắn hơn là anh kim phút, lâu lâu anh ta mới nhích một chút. Chị kim giờ thấp người hơn anh kim phút, dường như đứng tại chỗ, nhưng thực ra, chị ta quay rất chậm, từ tốn như bước đi của một bà già ngoài bảy mươi tuổi. Mặt sau đồng hồ có hai cái núm tròn cũng được mạ kền sáng bóng. Một núm để điều chỉnh giờ, núm kia là hẹn báo thức để gọi em dậy đi học. Hằng ngày, tiếng “tích tắc! tích tắc!” của đồng hồ đều đặn vang lên. Trong nhà, ai cần biết giờ chỉ cần chạy ra nhìn nó là biết ngay. Sáng sớm, lúc năm giờ, đồng hồ vang lên một hồi chuông dài và tiếp sau là tiếng “cạp, cạp” của chú vịt Đô-nan khiến mọi người bừng tỉnh giấc.
Em rất thích chiếc đồng hồ này, nó không những giúp em đi học đúng giờ mà còn nhắc nhở em chuyên cần hơn nữa trong học tập. Em sẽ cố gắng làm bài và sinh hoạt đúng giờ, biết giữ gìn đồng hồ và quý trọng thời gian.
Nhà em có một chiếc đồng hồ báo thức để bàn đã cũ, từ mấy năm nay nó vẫn đứng ngay ngắn ở một góc bàn uống nước và đã trở thành người bạn thân thiết, gắn bó với gia đình em từ nhiều năm qua.
Chiếc đồng hồ đó do Việt Nam sản xuất, đây là vật kỉ niệm của bố em được một người bạn thân tặng cách đây vài năm nên ai trong gia đình em cũng trân quý nó. Đồng hồ dài và dày mình, cầm hơi nặng tay. Vỏ đồng hồ bằng nhựa trắng, mép ngoài được mạ vàng. Phần nhựa ít bị trầy xước nhưng phần mạ vàng đôi chỗ đã bị hoen ố và tróc lớp mạ rồi. Nó đứng bằng ba chân, hai chân trước mạ vàng còn chân sau bằng nhựa. Phía bên trong tấm kính trắng trong là hộp số với các con số từ 1 đến 12 màu đen, sắp xếp đều nhau thành một vòng tròn, ở giữa là trục số. Bên cạnh trục số, ở phía bên phải có một ô vuông nho nhỏ mạ vàng có bảng số chỉ ngày, xung quanh viền ô vuông là đường mảnh trang trí ô vuông màu vàng rất đẹp. Ba chiếc kim đồng hồ có độ dài ngắn khác nhau và tốc độ di chuyển cũng không giống nhau: Kim giờ dài nhất, được khoác trên mình bộ áo màu xanh đen, thỉnh thoảng mới nặng nề nhích từng bước một. Kim phút to hơn, ngắn hơn và cũng bước đi rất chậm chạp, chỉ có chú kim giây mảnh dẻ và nhỏ nhất nhưng lại quay nhanh nhất, dường như lúc nào chú cũng quay liên tục không ngừng nghỉ. Phía sau là hộp nhỏ đựng pin rất gọn gàng và các nút đen nhỏ để chỉnh giờ, hẹn giờ báo thức.
Chiếc đồng hồ lúc nào cũng đứng đó lặng im theo dõi, ngắm nhìn mọi người, mọi vật trong nhà. Tiếng tích tắc đều đặn lúc vắng lặng vang lên nghe rất rõ ràng, vui tai. Đồng hồ luôn làm việc chăm chỉ, cần mẫn không lúc nào nghỉ ngơi. Mỗi sáng, vào lúc 6 giờ, bác kêu reng reng một hồi dài gọi cả nhà thức giấc. Tiếng gọi của bác ta đanh gọn, dứt khoát, hối hả, thúc giục nên chẳng bao giờ nhà em dậy trễ và luôn làm việc khoa học, giờ giấc quy củ.
Em rất yêu quý chiếc đồng hồ báo thức nhà em, nhờ có chiếc đồng hồ thông minh này mà em luôn đi học đúng giờ, nó không chỉ báo giờ, báo thức giúp ích cho mọi người mà đồng hồ còn như một người bạn nhắc nhở mỗi chúng ta cần quý trọng thời gian. Em sẽ thường xuyên lau chùi và giữ gìn nó thật cẩn thận để nó cùng được lâu hơn.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247