Trong những ngày vừa qua, con cũng như bao bạn học sinh khác trong cả nước đều phải gián đoạn việc học vì dịch bệnh Covid 19. Con chưa bao giờ thấy một kì nghỉ dài như thế, con thấy nhớ trường lớp, thầy cô, bạn bè rất nhiều.
Nhưng con hiểu rằng đó không phải là sự thiệt thòi. Chúng con là những học sinh may mắn và hạnh phúc vì được bố mẹ, thầy cô bảo vệ, che chở trong sự an toàn. Còn điều đáng nói nhất là nơi bệnh viện, trạm y tế, các cơ sở quân đội, kí túc xá đại học, có biết bao con người đang phải căng mình chống lại dịch bệnh. Họ thực sự là những anh hùng thầm lặng, xứng đáng là “chiến binh chống dịch”. Nhiều nơi đã được sắp xếp, bố trí thành khu cách ly tập trung. Con nhìn trên tivi hình ảnh đầy cảm động của các chiến sĩ cắm chốt ở rừng núi, phải ngủ lán, ngủ rừng, đi xa lấy nước, nhóm lửa nấu cơm, kè đá làm giường, trong tiết trời mưa rét giá lạnh; để bảo vệ vùng biên, không cho những kẻ xấu, mang mầm bệnh covid vượt biên về nước, sẽ lây lan ra cộng đồng. Cả một đội ngũ lực lượng an ninh quân sự có mặt nghiêm chỉnh ở các sân bay, cảng hàng không để hỗ trợ kiều bào, du học sinh về nước trên các chuyến bay và đưa họ về khu vực cách ly an toàn như Vân Đồn, Đông Anh, Sơn Tây, Ninh Bình. Nhiều bác sĩ, y tá, điều dưỡng viên phải mặc bộ đồ bảo hộ chống dịch, khẩu trang, găng tay, mũ bít bùng; ăn vội vàng suất cơm đạm bạc rồi lại làm việc miệt mài trong phòng bệnh, tiêm truyền, xét nghiệm, xử lí cho bệnh nhận. Những kí túc xá trường học vắng bóng các anh chị sinh viên mà trở thành nơi những người tiếp xúc diện F1 sẽ sinh hoạt, cách ly khoảng 14 ngày. Bao nhiêu trái tim, khối óc của nhân dân cả nước đều hướng về những nơi ấy, với một niềm mong mỏi bình yên cho tất cả. Con thấy những ngày qua màu xanh áo lính, màu xanh bảo hộ y tế, những chiếc khẩu trang trở nên thân thương biết bao nhiêu. Các cô chú bác sĩ, bộ đội vừa phải cách xa gia đình, vừa ở trong vòng nguy hiểm vì nguy cơ lây nhiễm vi-rut là cao nhất, con thương họ rất nhiều, con mong họ có thể nghị lực để có thể vượt qua thử thách này.
Vào những lúc quây quần bên mâm cơm, bố mẹ giải thích cho con nhiều hơn về các công việc mà các bác lãnh đạo đất nước đang phải trăn trở ngày đêm, các y bác sĩ nơi tuyến đầu đang gánh vác, con càng thêm hiểu và thấm thía. Con còn biết thêm rằng có nhiều phong trào chung tay góp sức thành lập các quỹ hỗ trợ trong công cuộc chống dịch cam go này, nhiều tổ chức, cá nhân đã đóng góp, ủng hộ rất nhiều. Còn những thiếu niên như con, “tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình”, con nghe lời cha mẹ, thầy cô, thường xuyên vệ sinh sạch sẽ, không tụ tập bên ngoài, không di chuyển tự do, hạn chế tối đa việc tiếp xúc với người lạ, chủ yếu ở nhà học online, giúp cha mẹ việc nhà, chăm sóc em nhỏ.
Đã qua 3 tuần chống dịch, đất nước mình đã có những tín hiệu tích cực đầu tiên, nhiều bệnh nhân khỏi bệnh, kết quả âm tính, nụ cười đã trở lại trên đôi môi của họ, họ được trở về trong vòng tay yêu quý của người thân, gia đình. Đây là món quà quý giá nhất làm cho bức tranh chống dịch bệnh có phần tươi sáng, đầy tin tưởng.
Con muốn nói lời cảm ơn chân thành hướng tới chính phủ, đội ngũ y bác sĩ, lực lượng quân đội, những con người đã tham gia vào công cuộc chống dịch này. Các bác, cô chú đã giúp nhân dân vượt qua khủng hoảng. Vì thế dịch bệnh không còn làm chúng ta sợ hãi mà càng khiến ta trưởng thành hơn.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247