Hồi nhỏ tôi chỉ đc sống cùng bà, bà luôn yêu thương tôi luôn dành hết những j tốt nhất cho tôi. Tôi còn nhớ hồi đó tôi sống cùng bà vui vẻ biết bao. Vì ba mẹ đi làm ăn xa nên tuổi thơ của tôi luôn sống cùng bà. Năm trung thu lúc tôi 6 tuổi bà tôi đưa tôi đi tới chợ, chợ nhộn nhịp vui tươi. Đường lúc nào cũng sáng ánh đèn trung thu các bạn nhỏ cầm đèn lồng trong tay trong rất đẹp. Tôi rất muốn có nhưng bà tôi thì ko đủ tiền nên đi suốt dọc đường tôi ko vui vẻ j. Bà nhìn thấy tôi liền hỏi:"Cháu sao vậy?" Tôi liền kể lại cho bà nghe nổi lòng của tôi. Bà cười và nói:" Chỉ có lao động sẽ mang lại hạnh phúc và ý nghĩa sẽ bt trân trọng!" bà nói xong liền dẫn tôi làm lồngg đèn nhưng tay chân tôi vụng về nên làm rất xấu nên tôi nói với bà:"Cháu ko muốn chiếc lồng đèn này! Hay là bà làm cho cháu đi!" Bà nhìn tôi và bảo:" Thất bại là mẹ của thành công! Có thất bại cháu sẽ nhận ra được mình sai chỗ nào và rút kinh nghiệm!" Nghe bà nói vậy tôi liền làm cái mới. Dù ko đc đẹp lắm nhưng nó là công sức của tôi nên tôi rất yêu quý. Còn cái đèn lồng đầu tiên của tôi, bà lấy và nói:" Cho bà cái đèn lồng này đi!" Tôi nhìn bà và khó hiểu liền bảo:"Có nhiều cái đèn lồng đẹp mà sao bà lại lấy cái đèn lồng đầu tiên của cháu! Nó có đẹp đâu!" Bà liền nói:" Đây là đèn lồng mà cháu ta bỏ công sức ra làm! Nên bà phải quý trọng nó cũng là món quà mà cháu đã cho bà!" Đêm hôm đó tôi và bà trải qua đêm Trung Thu tuyệt nhất từ trước đến giờ.
Chúc bạn làm bài tốt nha 😁
Mình viết còn thiếu sót mong bạn thông cảm nha
Tôi ở với bà nội từ nhỏ. Những bước đi đầu tiên của mỗi người thường có dáng dấp của sự e sợ, rụt rè. Nhưng khi bắt đầu những bước đi đầu tiên ấy tôi lại rất tự tin. Bởi tôi biết rằng đằng sau tôi luôn có một bàn tay đang dang rộng để nâng đỡ và làm điểm tựa cho tôi. Đó không phải là một bàn tay nào khác mà chính là bàn tay của bà - bàn tay thô sơ, dan dát vị nắng mưa, sương gió cuộc đời. Và những bài học làm người đầu tiên của tôi không đến từ bài giảng của cô giáo mà đến những câu chuyện cổ tích bà thường kể cho tôi nghe trước khi ngủ. Những lời kể của bà gieo vào lòng tôi biết bao ước mơ, niềm tin và cũng khiến tôi suy nghĩ nhiều. Suy nghĩ về những lời dạy dỗ được bà gửi vào câu chuyện. Tôi còn nhớ khi bà kể câu chuyện "Cô chủ nhỏ", bà đã nói: "Không nên sống dung dung, hờ hững mà phải biết trân trọng những vẻ đẹp và giá trị thân thuộc, bình dị của cuộc sống, nhất là tình cảm. Đừng nên xem nhẹ mối tình bạn, tình thân ngày hôm nay, bởi ngày hôm sau khi nhìn lại nó là cả một kho báu quý giá". Nghe bà nói, có ai biết được rằng bà chưa một lần được đi học, được biết chữ. Nhưng có lẽ đi học hay không đi học, biết chữ hay không biết chữ đã không còn quan trọng nữa mà cải chính là ở tâm của mỗi con người. Tâm sáng khiến con người ta có được cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc đời, khiến con người ta đẹp đẽ lạ thường giống như bà của tôi vậy. Ngày hôm nay, khi đã không còn sống bên bà nữa nhưng mỗi bước chân của tôi trên con đường đời vẫn văng vẳng tiếng bà kể chuyện ngày xửa ngày xưa...
mong bạn đánh giá hay nhất
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247