Bài làm tham khảo số 1 ^_^
Hôm nay là ngày chủ nhật, tôi dọn dẹp lại căn phòng của mình. Khi thò tay vào phía trong của một cái tủ, bỗng tôi nghe thấy âm thanh "long bong! long bong!" Tôi chợt nhận ra đó là âm thanh của một con lật đật. Vâng! Con lật đật này là món đồ chơi đầu tiên của tôi. Quá khứ bỗng trở về với tôi, hồi ấy gia đình tôi nghèo lắm, từ nhỏ tôi chẳng có một món đồ chơi nào cả, nhìn bạn bè có đồ chơi mà lòng tôi cảm thấy thèm thuồng. Rồi một hôm, vào một ngày đẹp trời, mẹ đưa tôi đến cửa hàng bách hóa tổng hợp, khu bán đồ chơi cho thiếu nhi.
Tôi không thể tin được là mình lại được đứng trước một gian hàng mà xung quanh toàn là đồ chơi trẻ em. Cái nào cũng đẹp cũng xinh. Món nào tôi cũng thích. Nhưng mẹ bảo tôi: "Con chỉ được chọn một món đồ chơi mà thôi!". Suy ngẫm một hồi lâu, tôi quyết định chọn con lật đật được đặt ở chính giữa gian hàng.
Con lật đật của tôi mới đáng yêu làm sao, hình dáng của nó tròn xoay như hai trái bóng nhựa ghép lại với nhau, khoác trên mình nó là một chiếc áo màu đỏ thẫm. Trên đầu, lật đật đội chiếc khán màu vàng có viền đăng ten trắng ôm sát khuôn mặt bầu bĩnh. Đôi mắt của nó to, tròn, xanh như hai hòn bi ve, lúc nào cũng mở to trông thật ngây thơ, đáng yêu. Cái mũi tẹt nhưng lại hơi hênh hếch nhìn rất ngộ nghĩnh. Miệng cười rất xinh. Bụng lật đật thắt một cái đai màu vàng nổi bật trôn chiếc áo màu đỏ sẫm. Hai cánh tay lật đật chìa ra hai bên, tròn mũm mĩm dễ thương. Lật đật không biết đi, chỉ ngồi yên một chỗ, nhưng nếu đụng vào lật đật sẽ nghiêng qua nghiêng lại và phát ra âm thanh "long bong! long bong!" nghe thật vui tai.
Từ khi có món đồ chơi này, suốt ngày tôi chỉ ở nhà đùa nghịch với nó, tôi cũng tự hào khoe với các bạn: "Mình cũng có món đồ chơi đây! Một con lật đật mới nguyên." Bây giờ nhìn lại món đồ chơi này trong tôi vẫn còn dấy lên một tình cảm đặc biệt. Tôi lấy khăn lau lại lật đật và đặt nó vào tủ kính để lưu giữ một kỉ niệm khó quên của tuổi thơ ấu.
Bài làm tham khảo số 2 ^_^
Dù thời gian trôi qua nhưng có những món quà em luôn giữ gìn như một kho báu nhỏ của riêng mình. Em vẫn nhớ khi được mẹ hỏi về mong muốn món quà trong lần sinh nhật thứ bảy, em đã ước về một chú heo đất để đựng tiền tiết kiệm. Trong chuyến công tác, mẹ đã mua tặng em chú heo đất rất đáng yêu.
Chú heo đất mẹ tặng em nhìn tròn trặn, được làm bằng đất nung từ bàn tay khéo léo của những nghệ nhân làng gốm Bát Tràng. Nhìn từ xa, chú trông lớn bằng chiếc ấm tích bà thường pha nước hàng ngày.
Khuôn mặt chú heo đất nhìn rất ngộ nghĩnh và dễ thương. Hai chiếc tai nhỏ nhắn, xinh xinh. Đôi mắt của chú được vẽ tròn xoe như hai hòn bi ve và đen láy. Chiếc mũi được làm nhô ra, sơn đỏ ở cả hai lỗ mũi. Hai má heo hồng hào như tô phấn. Chiếc miệng cũng được tô điểm bằng màu đỏ rực rỡ. Với nét vẽ tinh tế của những người thợ làm gốm, khuôn mặt chú heo hiện ra như đang tươi cười tinh nghịch cùng em. Trên lưng chú heo được vẽ tô điểm bằng những bông hoa với nét vẽ mềm mại và có một khe nhỏ vừa đủ để em có thể để tiền tiết kiệm vào đó. Bụng chú heo căng tròn và được giữ nguyên màu gốm trắng. Nâng đỡ phần cơ thể tròn trịa là bốn chiếc chân vững chắc, được nặn bằng phẳng. Phía sau lưng heo là chiếc đuôi ngắn, được uốn cong điệu đà.
Em đặt chú heo đứng trên giá sách và cố gắng cho heo “ăn” đều đặn để heo không bị “đói”. Khoản tiền mẹ cho em ăn sáng hàng ngày, em cố gắng chi tiêu tiết kiệm để dành dụm. Mong ước của em khi nào tiết kiệm được số tiền lớn hơn, em sẽ xin mẹ để mua những cuốn sách hay và những đồ chơi mà em yêu thích. Em sẽ giữ gìn cẩn thận để chú không bị vỡ. Không chỉ giúp em cất giữ tiền mà heo còn giống như một người bạn của em. Khuôn mặt ngộ nghĩnh và nụ cười tươi của chú giúp em thấy yêu đời hơn.
Nhìn chú heo đất, em thầm cảm ơn mẹ rất nhiều. Đó là những yêu thương ngọt ngào, là những vất vả mẹ đi làm để cho em được thực hiện những ước mơ của mình. Em sẽ giữ gìn món quà mẹ tặng thật cẩn thận và tiết kiệm tiền để chi tiêu được hợp lí, “Heo ơi! Hãy luôn là người bạn thân thiết của tớ nhé!”.
Em có thể chọn 1 trong 2 bài để làm nhé ( CHÚC EM LUÔN ĐẠT ĐIỂM CAO TRONG HỌC TẬP )
“Meo! Meo! Meo!”, đó là tiếng kêu của Big – chú mèo nhỏ nhà em đấy, món quà mà bố mẹ đã tặng em nhân dịp sinh nhật lần thứ 10. Nghe tiếng kêu này, hẳn lũ chuột rất khiếp đảm. Còn em, lại thấy gần gũi lắm!
Kể từ ngày Big về nhà em tới nay, Big đã được gần 5 tháng tuổi rồi. Trông chú thật xinh xắn, đáng yêu. Toàn thân chú là bộ lông vàng óng, mượt như nhung. Duy nhất chỉ có cái cổ là có một lớp lông màu trắng trông giống như một chuỗi vòng cổ điệu đà vậy. Gọi là Big, nhưng thực ra, thân hình Big không lớn chút nào, mà ngược lại, thon dài, khoan thai và mềm mại.
Chàng Big có cái đầu nhỏ xinh với đôi tai to, màu hồng nhạt, cong cong hình búp. Đôi tai ấy rất thính, lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng xung quanh, ngay cả khi Big đang ngủ. Có lần, Big thức đêm rình bắt chuột nên ban ngày chú ta buồn ngủ díp mắt, đến nỗi chỗ nào trong nhà cũng là chỗ ngủ của chú. Thế mà, ngay cả những lúc đó, dẫu đang ngủ rất say sưa, nhưng chỉ cần nghe thấy tiếng sột soạt dưới bếp là Big đã mở to đôi mắt, choàng dậy, lao ngay vào bếp để xem thủ phạm gây ra tiếng động kia có phải do bọn chuột nhắt không. Thật xinh là đôi mắt tròn xoe như hai hòn bi ve màu chanh, ở giữa có con người nhỏ xíu. Trong đêm tối, hai con măt ánh lên màu sáng xanh, khi Big mới về nhà em, đôi khi em cũng bị giật mình vì ánh mắt ấy. Nhưng bây giờ, khi đã rất thân quen với chú rồi thì em ấn tượng vô cùng với đôi mắt của Big. Đôi mắt thân quen ấy làm lũ chuột, lũ gián sợ đến phát khiếp. Ngay cả trong bóng đêm, bọn chúng cũng đừng hòng chạy thoát. Vì đôi mắt của chú mèo có thể nhìn thấy mọi vật trong đêm tối mà. Không hiểu tại sao Big lại sở hữu một cái mũi màu hồng nhạt lúc nào cũng ươn ướt, như thể vừa ăn xong mà không chịu lau vậy. Ngộ nghĩnh nhất là cái miệng rộng đến gần mang tai và bộ ria mép màu đen cứng như cước luôn vểnh lên đầy oai vệ. Big có những chiếc răng bé xíu rất sắc với hai chiếc răng nanh dài, nhọn. Cắn nhẹ vào cổ tay em, mỗi khi em ngồi học bài, là cái cách để Big gạ gẫm em chơi đùa cùng chú. Bốn chân của Big thon dài, có móng vuốt sắc nhọn. Con mồi nào đã nằm dưới những chiếc vuốt ấy thì đừng hòng có hi vọng trốn thoát. Nhưng nhiều khi nhà em cũng bị lắm phen phiền toái vì những chiếc vuốt này. Chẳng là Big rất hay kiểm tra độ sắc nhọn của móng vuốt nên thân cau trước nhà chồng chéo những vết cào của chú; cái chổi rơm mới mẹ dựng nơi góc nhà cũng trở nên tướp táp vì chú. Chú đặc biệt thích thú với những chiếc lạt mà mẹ dùng để đan giỏ ấm tích nước chè. Nhưng cũng có khi chú làm hỏng nguyên liệu của mẹ nên bị mẹ mắng đấy. Chú còn nghịch ngợm cả cây đàn của cha em, những chiếc móng va chạm vào dây đàn phát ra những âm thanh lạ lùng, khiến cả nhà bật cười. Gan bàn chân nhẹ nhàng và không phát ra tiếng động. Chẳng thế mà bọn chuột nhiều phen trở tay không kịp vì bước chân nhẹ nhàng khi rình mồi của Big. Đuôi của Big dài, cong cong rất quý phái, đôi khi ve vẩy một cách lười biếng. Những lúc như thế, em thường bế chú mèo lên lòng và ve vuốt bộ lông vàng mượt, gãi gãi cái đầu của chú. Chú mèo ngoan ngoãn nằm im dưới bàn tay nhỏ bé của em. Mùa đông, Big rất thích được tắm nắng. Chú vuốt râu, trông rất ngộ. Tuy đã lớn nhưng Big không bỏ được thói ăn vụng. Khi thì con cá bống bé, khi thì cái bánh quy, có khi là cả một túi tép mẹ cầm roi, đuổi đánh Big. Nhưng mẹ chẳng bao giờ đuổi kịp Big cả. Big tuy thoát khỏi trận đòn của mẹ, nhưng Big sợ run rẩy, chẳng dám ăn suất cơm của mình. Mẹ lại phải vỗ về, dỗ dành làm cho Big hết sợ. Big ăn ít lắm, và rất nhỏ nhẹ. Món Big ưa thích là những con cá đồng nhỏ xíu bằng ngón tay. Big hay lấy chân lau mép trong khi ăn, để cho mặt mũi được sạch sẽ đấy mà. Thế mà bà em lại bảo: “Bẩn như mèo!”?
Những đêm trăng sáng, em thường trải chiếu ra hiên và gọi chú mèo ra ngồi mát. Chú có vẻ rất hiếu động và luôn hào hứng với những trò chơi của hai chị em. Big trở thành một thành viên trong gia đình nhỏ của em. Chú đã mang lại niềm vui cho gia đình em sau những giờ làm việc và học bài mệt mỏi.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247