+Tình huống gặp bạn: vào một buổi chiều thu
+Ấn tượng ban đầu:-Hình dáng: thân hình cao ráo, quần áo xộc xệch
-Giọng nói: Trầm
_Đi cùng: bên cạnh dắt theo một em nhỏ, hình như là hai anh em, trên tay là xấp vé số còn nguyên.
+Thấy đứa em của bạn đòi mua kem cho ăn... rồi em thấy tội nên mua và đem qua trao cho đứa bé, hành động và cử chỉ của đứa bé với người anh như thế nào thì bạn tự nghĩ nhé!
+Sau đó cả hai kết bạn, gia cảnh nhà bạn thế nào kể ra
+Hằng ngày bạn không có tiền đi học nên dành thời gian sang dạy cho bạn
+Bạn tốt bụng là quà tặng
+Bạn ngại ngùng nói rằng:" Bạn giúp mình nhiều quá mà mình ko biết đáp ơn bạn thế nào nữa."
Trả lời: Không sao đâu, mình được cô giáo dạy là luôn cùng bạn bè phấn đấu học tập, giúp đỡ lẫn nhau.
+Kỉ niệm: một lần, mình qua nhà thăm bạn rồi tới trường nhưng sau khi thăm xong thì trời mưa, đường trơn( tả cảnh trời mưa) ... sau đó mình bị lạng bánh xe té xuống đất... chân chảy máu rồi mình gắng lết vào cái chòi nhỏ gần đó. Đang gắng đứng dậy thì bỗng một cánh tay nâng mình dậy nói:" Bạn có sao không" , rồi biết đó là bạn của mình sau đó ngồi trò chuyện đợi trời tạnh mưa thì đỡ về nhà lấy thuốc băng. Và sau khi nghe bạn kể là mình mới biết là vì ko biết giúp đỡ mình việc gì nên hằng ngày sau khi đc mình dạy xong, trên đường mình tới trường bạn luôn đi theo để phòng hờ bất trắc.
+KẾT BÀI VÀ MẤY CHỖ ... TỰ GHI NHA BẠN
Kết thúc những năm tháng học tiểu học, em đã đỗ được vào trường cấp 2 mà em vẫn hằng mơ ước, trường THCS xyz. Em vẫn nhớ như in ngày đầu tiên đến trường nhận lớp, em đã rất hồi hộp và có phần sợ hãi chỉ biết núp sau lưng bố mẹ. Nhưng ngày hôm ấy, em đã gặp và kết thân với một người bạn mới, Lan mà cho đến bây giờ chúng em vẫn chơi rất thân. Lan là người bạn mới quen nhưng đã đem đến rất nhiều niềm vui cho em.
Hôm đó là một sáng thứ 2 đẹp trời, em được bố mẹ đưa đến nhận lớp mới và thầy cô mới. Khung cảnh hoàn toàn bỡ ngỡ và lạ lẫm với những chú chim non như chúng em. Có bạn đã bật khóc vì lạ tầy, lạ bạn; còn em, em chỉ dám đứng sau lưng bố mẹ và đi từng bước lầm lũi, nhút nhát. Khi đến cửa lớp, bố mẹ phải buông tay ra để em tự đi vào. Cảm giác lúc ấy em đã vô cùng sợ sệt, em sợ bạn lạ, thầy cô lạ; tay chân em cứng đờ, mặt mũi nóng bừng chỉ biết cúi gằm xuống, không dám bước cũng không dám ngẩng đầu lên. Đột nhiên, có một bạn nữ đi đến, giọng ấm áp nói với em:"Bạn đừng sợ, chúng mình cùng vào lớp nhé, đưa tay đây mình dắt bạn vào lớp". Lúc ấy, em ngẩn người ra vì nụ cười tươi tắn cùng hành động ấm áp của bạn. Em đã mạnh dạn bước vào lớp và em đã ngồi cạnh người bạn tốt bụng ấy, Lan. Lúc này em mới có thể nhìn Lan kỹ hơn. Lan có thân hình bé nhỏ, nước da trắng trẻo nổi bật với mái tóc đen dài được tết đuôi sam. Đặc biệt, bạn luôn nở nụ cười rạng rỡ khi nói chuyện với các bạn trong lớp; nụ cười ấy như ánh nắng mặt trời vậy. Dần dần, em với Lan thành những người bạn tốt của nhau, gắn bó với nhau từ trên lớp đến khi tan học mỗi đứa một ngả. Chúng em giúp đỡ nhau trong học tập rất nhiều, bài nào khó em hỏi Lan thì bạn đều sẵn sàng giải đáp cho em. giờ ra chơi, chúng em luôn đi chơi cùng nhau, ngồi gốc cây sân trường tâm sự với nhau. Lan kể cho em đủ mọi thứ bạn biết, thời gian ngồi với Lan lúc nào cũng thật nhanh. Dù sự việc cũng đã mấy tháng rồi nhưng em vẫn nhớ như in kỷ niệm giữa em và bạn. Hôm ấy, Lan nghỉ học vì bị cúm; nên chỉ có em học một mình buồn thiu. Chiều hôm ấy tan học, trời đột nhiên mưa tầm tã, Lan ở nhà biết em không mang áo mưa nên đã nhờ người nhà mang đến cho em vì nhà Lan khá gần trường. Tuy nhiên, hôm ấy bố mẹ Lan lại về muộn nên Lan đã có quyết định táo bạo: mang ô đến trường cho em trong khi người vẫn cảm cúm nặng. Thoáng thấy bóng hình quen thuộc, em hoảng quá, chạy vội ra đỡ bạn. Em buồn và giận bản thân mình lắm, mếu máo nói với Lan:"Cậu đi ra đây làm gì, cậu dính mưa ốm nặng hơn thì tớ phải làm sao?". Lan lúc đó chỉ cười hiền, bảo em là không sao, không sao. Em đã đi về với tâm trạng ân hận vì để Lan chạy ra ngoài trời mưa khi vẫn đang ốm thế này. Từ đó, em không bao giờ quên mang ô đi học nữa.
Chúng em vẫn là bạn tốt đến hiện tại, gắn bó với nhau suốt những năm tháng học sinh. Lan là người giúp em vượt qua ngưỡng cửa sợ hãi khi vào học cấp 2, là người bạn tốt luôn sẵn sàng giúp đỡ em bất cứ lúc nào mà không lo cho bản thân mình. Em cảm thấy may mắn khi có người bạn như Lan và mong tình bạn của chúng em mãi bền chặt.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247