Nơi em đang sống có biết bao cảnh đẹp mà chác hẳn mỗi người khi xa quê ai cũng luôn nhớ. Nhưng có lẽ in đậm trong em nhất đó là hình ảnh con sông quê hương. Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng em nó uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài bất tận về phía chân trời xa. Lòng sông sâu và khá rộng, chỗ rộng nhất của con sông khi chảy qua làng em khoảng 300-400m. Dọc 2 bên bờ sông là những hàng tre xanh cao vút soi bóng xuống làn nước trong xanh.
Buổi sáng khi những tia nắng ban mai đan trên những ngọn tre rồi chiếu xuống mặt sông, mặt sông lại cuộn lên những lớp sóng nhỏ lăn tăn xô mãi vào bờ khiến cho buổi sớm mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh chào ngày mới. Lúc này cũng là lúc mọi người làng em ra sông gánh nước, tiếng cười đùa, tiếng gọi nhau râm ran cả 1 vùng. Trên màu xanh biếc của nước sông nổi lên vài chiếc thuyền con thả lưới tất cả đều hối hả, khẩn trương với mong muốn được nặng mẻ lưới. Em thấy dòng sông mới hiền hoà và ấm áp làm sao. Chiều chiều khi ánh hoàng hôn vừa tắt, vài tia nắng cuối ngày còn lại rọi trên mặt sông tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp. Buổi tối, khi ông trăng tròn vành vạnh vắt qua ngọn tre làng, soi bóng xuống dòng sông lấp lánh thì mặt nước gợn sóng lung linh, dòng sông như được dát 1 lớp bạc óng ánh. Lúc này chúng em ra sông ngồi hóng mát và vui chơi thật là thú vị. Trong cái yên lặng của không gian em như nghe được tiếng thì thầm nói chuyện của hàng tre, tiếng vỗ nhẹ của từng đợt sóng xô bờ. Em cảm thấy tâm hồn mình trở nên thanh thản, thoải mái hơn sau những giờ học tập căng thẳng. Làm sao em quên được những trưa hè nóng bức, em cùng các ban túm năm tụm ba lại tắm sông. Dòng nước mát lạnh, trong xanh xua đi hết sự mệt mỏi, nóng bức. Tiếng đùa giỡn, tiếng đập nước vang dội cả 1 khúc sông. Và có lẽ vì thế mà dòng sông gắn bó với em chăng? Mỗi khi vui, khi buồn em đều tâm sự cùng sông, dòng sông như là một người bạn thân của em vậy. Con sông hiền hoà, thân thiết là vậy mà gặp những ngày nước lũ thì nó trở nên dữ dội vô cùng. Nó mang một dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu đỏ, từng con sóng cuồn cuộn như muôn nhấn chìm tất cả. Trên bờ những ngọn tre oằn cả thân mình như muốn giục dòng nước chảy nhanh hơn để khỏi ngập lụt làng xóm.
Sau mỗi đợt như vây ruộng đồng lại được bồi đắp phù sa, lúa sớm trổ đòng, cây cối thêm xanh hơn. Dòng sông đã gắn bó với bao vui buồn tuổi thơ của em cũng như bao thăng trầm của làng quê em. Chính vì vậy mỗi khi xa quê thì dường như dòng sông ấy đã hằn sâu vào kí ức của em.
Quê hương! Hai tiếng nghe sao thân thương mà rất đỗi quen thuộc với chúng ta. Và chắc hẳn trong trái tim của mỗi người quê hương mang theo mọi vẻ đẹp rất riêng, nên thơ, đằm thắm, chữ tình qua các hình ảnh mái đình, lũy tre, giếng nước. Nhưng với em dòng sông Đa Độ luôn là một phần tuổi thơ em.
Sông Đa Độ là một nhánh của hệ thống sông Thái Bình, phần lớn chảy qua địa bàn Hải Phòng. Khi ghé thăm mảnh đất Kiến An anh hùng này, nó chảy êm ả, dịu dàng như cho mọi người ngắm nghía vẻ đẹp của nó. Nhìn từ xa, sông Đa Độ như một dải lụa, uốn lượn giữa màu xanh đằm thắm của đất trời, núi rừng nơi đây. Dọc hai bên bờ sông là những bãi mía, bãi ngô, cánh đồng lúa xanh mát. Xa xa, khuất sau những lũy tre là những bãi cói rộng thênh thang như một tấm thảm khổng lồ xanh mơn mởn đó được phù sa sông bồi đắp.
Khi ông mặt trời thức dậy, bầu trời trở nên trong xanh cao vời vợi, điểm xuyết những đám mây trắng đang lững lờ trôi. Đây cũng là lúc dòng sông trở nên trong vắt, hiền hòa đến lạ. Khung cảnh mây trời, cây cối xung quanh đều được phản chiếu trên mặt của dòng sông. Thỉnh thoảng, những cơn gió nhè nhẹ thổi khiến cho mặt nước phẳng lặng ấy cuộn lên những lớp sóng nhỏ xô vào nhau, lăn tăn cuốn vào bờ tạo ra những âm thanh nho nhỏ nghe thật vui tai. Vào mỗi buổi sáng, dòng sông cũng xao động bởi những chuyến đò qua lại, đó là hình ảnh của những người chài lưới, đánh bắt cá trên sông. Thậm chí còn là sự xuất hiện của những bác ngồi câu cá, những người nông dân làm việc ở hai bên bờ sông,... Tiếng trò chuyện râm ran, tiếng cười, tiếng nói vang vọng ở hai bên bờ sông. Tất cả những hình ảnh đó đã tạo nên khoảnh khắc đẹp nhất của dòng sông Đa Độ vào buổi sáng.
Vẻ đẹp của dòng sông cứ tiếp diễn đến trưa khi những tia nắng của mặt trời xổ lồng nhảy nhót khắp nơi, mặt sông được nhuộm màu vàng nắng tựa như dát bạc lấp lánh. Không gian lúc này thật tĩnh lặng, chỉ có một làn gió nhẹ thổi qua. Lướt trên mặt sông đủ để đánh thức những hàng cây và lũ chim đang ngủ say sưa ở bên cạnh. Dòng sông lúc này dịu dàng biết bao nhiêu giống như một người mẹ đang nâng niu và chăm sóc những đứa con của mình. Thỉnh thoảng một vài chú cá nhao lên đớp mồi tạo ra những tiếng động... Xa xa, một vài chú bói cá, một vài anh cò trắng liệng xuống dòng sông như muốn ngắm mình dưới nước khiến cho cảnh dòng sông Đa Độ càng thêm thơ mộng và dạt dào cảm xúc
Khi ánh mặt trời dịu dần, chỉ còn xót một vài tia nắng vàng, lúc này ông trở về với lớp áo dản dị. Là nơi đẻ trẻ con chúng em vui đùa, tắm mát dưới dòng sông. Nhảy nhót cùng với những ngọn sóng, văng nước tứ tung lên những hàng cây, kẽ lá. Các bà, các mẹ nói chuyện đông vui, tấp nập. Thỉnh thoảng xen lẫn tiếng cười khanh khách của lũ trẻ con. Sông ôm chúng tôi vào lòng, che chở cho những đứa trẻ vui tươi và nghịch ngợm ấy. Lúc hoàng hôn đến, vầng thái dương cũng sắp khuất. Dòng sông Đa Độ mang một màu đỏ sẫm. Những chú cá lúc này cũng đang vội vã tung tăng trở về nhà sau một ngày kiếm ăn vất vả làm cho mặt nước xao động. Cảnh dòng sông Đa Độ hiện lên thật duyên dáng, thanh bình như khoác trên mình một tấm dải lụa mềm mại với muôn ngàn sợi tơ đỏ.
Nhưng đẹp nhất vẫn là khi được ngắm dòng sông Đa Độ vào buổi tối. Khi trăng lên cao sáng ngời, tròn vành vạch như một chiếc đĩa bạc soi bóng xuống dòng sông. Lúc này, Đa Độ như một tấm thảm nhung đen nhận được ánh sáng dịu nhẹ từ trăng khiến nó càng trở nên lấp lánh. Càng về đêm, gió thổi lồng lộng cùng cùng với hơi nước từ dòng sông bốc lên hòa với tiếng ồn ào, xào xạc của cây lá hai bên bờ cùng với những âm thanh tóp tép của những đàn cá đớp mồi dưới nước. Tất cả đã xua tan đi cái vắng lặng cho không gian tĩnh mịch về đem. Khung cảnh dòng sông Đa Độ càng trở nên thanh bình và nên thơ biết mấy.
Dòng sông Đa Độ không chỉ tô thêm vẻ đẹp cho mảnh đất Kiến An anh hùng mà nó còn là biểu tượng cho quê hương Hải Phòng: cung cấp phù sa, cung cấp nước sinh hoạt, tưới tiêu; là nơi trú ngụ của các loài động thực vật, cung cấp thủy sản,... Đặc biệt còn là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ em. Có một kỉ niệm ở dòng sông mà em mãi không quên đó là: mỗi khi chiều tà, em thường cùng các bạn dưới quê rủ nhau ra sông vớt rác để giúp sông trở nên sạch sẽ và đẹp đẽ hơn. Chúng em đang cố gắng làm những hành động nhỏ để góp phần giữ gìn dòng sông, mong rằng từ hành động nhỏ đó mọi người sẽ ý thức được việc xả rác vào dòng sông là không đúng , mọi người hãy ra sức giữ gìn cho nguồn nước trong xanh, sạch đẹp, cũng chính là giúp cho sức khỏe của mọi người tốt hơn, giúp cho làng quê thêm đẹp. Để dòng sông mát lạnh luôn là người bạn của làng quê.
Dù mai này có rời xa nơi đây, em cũng sẽ không bao giờ quên được dòng sông Đa Độ thân yêu. Bởi vì nó là một phần tươi đẹp trong kí ức tuổi thơ trong sáng và hồn nhiên của mình. Em yêu dòng sông, em yêu mảnh đất Kiến An anh hùng.
@CobraRed2K9
#Hoidap247
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247