today I would like to talk about a story which is very popular in not just my country but in the whole world I heard it so many times .Once upon a time there was a crow The crow was very intelligent. One day it became very thirsty. It wanted to quench its thirst.It looked for water everywhere.But nowhere could it find the water. But nowhere could it find the water. Then it found a pitcher with a little water at the bottom. The crow could not reach the water. It pondered and immediately hit upon an idea. It gathered pebbles and dropped them in the pitcher. The water level rose. It drank the water and quenched its thirst
Sometimes I am not satisfied with my life, and I often compare myself to people whom I think are more fortunate than me. However; a year ago, I came across a story that somehow changed my point of view about life. It was an extremely hot afternoon, and I was on my daily bus from my school to home. I chose a familiar spot which was next to the window, because I often do not care what is going on around me. However; when the car stopped to pick up more passengers, I could not drown in my own world anymore. Among new arrivals was a grandmother who carrying a small child. It would be just an ordinary sight for me if I did not see that four or five – year – old child did not have both of her arms. She used her legs to move her body to sit on the bus seat without her grandma’s help. After finding the seat, she again used only her legs to hold a lollipop and enjoy it, and it made me feel so admirable. Sitting next to her, her grandmother just quietly stroked her hair and cooling her with a paper fan. vforum.vn Since I always complain about things around me without knowing that I am a lot luckier than many people out there, the image of the child on the bus really made me feel ashamed about myself. She was unfortunate to have such disadvantages on her body, but she was so cheerful to be alive. Her smile and effort will always be a memorable milestone to motivate me when I have difficulties in life.
Dịch:
Đôi khi tôi không hài lòng với cuộc sống của mình, và tôi thường so sánh mình với những người mà tôi nghĩ là may mắn hơn tôi. Tuy nhiên, cách đây một năm, tôi đã gặp một câu chuyện mà bằng cách nào đó đã thay đổi cái nhìn của tôi về cuộc sống này. Đó là một buổi trưa nắng gay gắt, và tôi đang trên chiếc xe bus hằng ngày để đi từ trường về nhà. Tôi chọn vị trí sát cửa sổ quen thuộc, vì tôi thường không quan tâm những gì diễn ra xung quanh. Thế nhưng, khi xe dừng lại đón khách, tôi không thể nào đắm chìm trong thế giới riêng của mình thêm được nữa. Trong số những khách mới lên xe có một người bà bế theo một cháu bé nhỏ. Đó sẽ chỉ là một cảnh bình thường nếu tôi không nhìn thấy đứa trẻ khoảng bốn năm tuổi ấy không có cả hai tay. Cô bé dùng đôi chân để di chuyển cơ thể của mình ngồi lên ghế mà không cần sự giúp đỡ của bà. Sau khi tìm được chỗ ngồi, cô bé lại chỉ dùng chân để giữ một chiếc kẹo mút và thưởng thức nó, và điều đó làm tôi cảm thấy thật thán phục cô bé. Ngồi cạnh cô bé, người bà chỉ lặng lẽ vuốt tóc và làm mát cháu bằng chiếc quạt giấy. Vì tôi luôn than phiền về những thứ xung quanh mà không biết mình may mắn hơn rất nhiều người, hình ảnh đứa trẻ trên xe bus ấy khiến tôi thấy mình thật hổ thẹn về bản thân. Cô bé không may khi mang trên mình khiếm khuyết, nhưng bé thật vui vẻ vì được sống. Nụ cười và nỗ lực của cô bé ấy sẽ luôn là một cột mốc đáng nhớ để làm động lực cho tôi những khi tôi gặp khó khăn trong cuộc sống.
Tiếng Anh hay Anh Ngữ (English /ˈɪŋɡlɪʃ/ ) là một ngôn ngữ German Tây, được nói từ thời thời Trung cổ tại Anh, ngày nay là lingua franca toàn cầu.Từ English bắt nguồn từ Angle, một trong những bộ tộc German đã di cư đến Anh (chính từ "Angle" lại bắt nguồn từ bán đảo Anglia (Angeln) bên biển Balt)
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247