Con sông Trà Khúc vẫn chảy ven thành phố quê em. Con sông ấy đã gắn bó với biết bao người, đã gắn bó với em ngay từ khi em còn rất nhỏ. Sông và em đã trở nên thân thiết từ lâu lắm rồi.
Con sông quê em rộng mênh mông, nước sông thường có màu xanh biếc và lặng lờ trôi theo dòng về biển cả. Sông đẹp nhất là khoảng thời gian vào những ngày hè.
Buổi sáng, mỗi khi ông Mặt Trời thức giấc, từng vầng hồng rạng rỡ mọc lên ở phía đằng đông, dòng sông sáng bừng lên dưới những ánh ban mai. Mặt Trời mỗi lúc một lên cao hơn, từng ánh nắng vàng óng ả chiếu xuống mặt sông sáng lấp loáng. Con sông như khoác lên mình một chiếc áo lụa đào của những cô thiếu nữ. Mặt sông in bóng của những tòa nhà nguy nga, diễm lệ, vang vọng từng âm thanh hơi thở nơi thành phố quê em. Hai bên bờ sông từng hàng dừa xanh nghiêng mình soi bóng, từng đàn chim chóc thì đua nhau ca hát như đón chào ngày mới.
Trưa đến, dòng sông như trầm tư với cái nắng trời oi ả, thế nhưng nó cũng thật đẹp khi khoác lên mình chiếc áo the xanh duyên dáng. Mặt nước mênh mông vẫn lặng lẽ dõi theo từng dòng chảy. Thi thoảng, từng chú cá bông lại quẫy nhẹ dưới dòng nước mát .
Con sông Trà Khúc chảy qua làng tôi. Sông chảy giữa những bãi ngô, bờ dâu xanh bất tận. Sông đã gắn bó với bao người, gắn bó với tôi. Sông và tôi thân thiết như bầu bạn.
Tuổi thơ tôi đã hằn sâu trong kí ức những vẻ đẹp của sông, lúc xanh mờ, khi xanh thẫm, lúc lung linh sáng chiều, khi rạng rỡ bởi màu áo lụa dào của cô thiếu nữ. Trong tâm tư tôi, dòng sông mênh mông vẫn cuồn cuộn chảy, mặt nước xanh biêng biếc vẫn lặng lờ trôi. Tôi yêu con sông, yêu những cảnh vật ven sông. Tôi yêu núi Ân ven sông đã một thời oanh liệt. Núi An sông Trà vẫn mãi mãi trong tôi, nơi ấy có tiếng chuông chùa ngân vang thăm thẳm. Tôi yêu ánh nắng chiều tàn nghiêng nghiêng bên triền núi. Tôi yêu mặt nước sông long lanh phản chiếu ánh hoàng hôn. Biết bao đêm tôi trăn trở để viết về con sông ấy. Nơi đã làm đẹp quê hương tôi, nơi đã có những thời khắc lịch sử hào hùng, nơi có những con người chịu thương chịu khó, nơi có những tâm hồn vĩ đại. Tôi muốn biết sông bắt nguồn từ đâu mà đẹp đến thế. Tôi muốn tìm lại lịch sử trên núi Ân sông Trà, tìm lại những trang sử của một thời oanh liệt mà người dân Quảng Ngãi đã viết nên.
Ôi, con sông quê hương tôi lúc nào cũng đẹp, thời cuộc nào cũng rực rỡ chiến tích, kì công. Từ mảnh đất quê nghèo, con sông ấy đã cùng con người đồng cam cộng khổ, cùng con người gánh vác khó khăn. Đẹp làm sao với những đêm trăng sáng, dàn xe nước vần quay tròn đều đặn, sông đưa nước lên bờ để tưới cho bãi mía nương ngô. Tôi không thể nào quên nơi đây:
Nơi dòng sông Trà dưới chân núi An
Nơi có tiếng chuông chiều gọi cá bống nghe kinh
Tôi không thấy đâu đẹp hơn quê mình
Vì ở đó tôi lớn lên bằng sữa bắp non ngon như sữa mẹ
Tôi cao lớn từng ngày từ đàn cá thài bai...
Bây giờ con sông quê tôi lại càng thêm đẹp. Khách sạn, nhà hàng, nhà cao tầng san sát ven sông. Mùa mưa hay mùa khô thì sông vẫn đẹp vẫn diễm lệ trong tôi
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247