Trong cuộc sống, mỗi người đều có những trải nghiệm đáng quý. Điều đó giúp chúng ta nhận ra nhiều bài học bổ ích cho chính mình. Và bản thân tôi cũng có được trải nghiệm như vậy.
Tôi đã thi đỗ vào một trường cấp 2 chuyên của huyện. Điều đó khiến mọi người trong gia đình rất tự hào. Tôi cũng cảm thấy vô cùng sung sướng khi nhận được những lời khen ngợi. Nhưng cũng chính vì vậy mà khi vào năm học tôi trở nên chủ quan, chểnh mảng trong việc học tập.
Trong lớp học mới, tôi quen được rất nhiều người bạn. Chúng tôi thường xuyên bày trò nghịch ngợm. Tất cả đều cho rằng mình cần được nghỉ ngơi sau những tháng ngày ôn thi vất vả và năm học đầu cấp kiến thức rất nhẹ nhàng. Tôi cũng cho rằng bản thân mình thông minh, đến cuối kì thi chỉ cần xem lại bài là có thể nắm được kiến thức. Một lần nọ, tôi đã bỏ học theo nhóm bạn đi chơi. Hôm đó, chúng tôi có tiết học của cô giáo chủ nhiệm. Chúng tôi đã đồng loạt viết giấy phép, ngụy tạo cả chữ ký phụ huynh để lên bàn cô rồi rủ nhau đi ra suối chơi. Nhưng cô giáo đã phát hiện ra. Cô nói rằng sẽ gọi điện trao đổi với phụ huynh.
Ngày hôm đó, tôi ngồi trong lớp học mà lòng đầy lo lắng. Tôi bắt đầu cảm thấy ân hận về hành động của mình. Những lời cô giáo nói với chúng tôi khiến tôi vẫn còn nhớ như in. Đến chiều về nhà, khi thấy tôi, mẹ không quát mắng mà chỉ hỏi han tôi. Điều đó khiến tôi rất ngạc nhiên. Sau bữa cơm tối, tôi lên phòng ngồi học bài. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa. Mẹ bước vào, trò chuyện với tôi. Mẹ nói rằng đã nhận được cuộc gọi từ cô giáo chủ nhiệm của tôi. Tôi lo lắng chờ nghe lời trách mắng. Nhưng mẹ lại nhẹ nhàng nói với tôi: “Mỗi đứa trẻ đều từng mắc phải sai lầm. Khi bằng tuổi con, mẹ cũng rất nghịch ngợm, khiến bà ngoại phải phiền lòng. Nhưng nhờ có sự bao dung của bà mà mẹ đã thay đổi...”.
Khi nghe mẹ nói xong, tôi cảm thấy vô cùng hối hận. Tôi nhận ra lỗi lầm của mình. Trải nghiệm đáng nhớ đối với tôi nhưng đã đem đến một bài học đáng giá. Kể từ đó, tôi cố gắng học tập chăm chỉ hơn.
Chúc bạn học tốt
cho mình xin ctlhn
Ngày giá lạnh nhất vào mùa đông năm ngoái là ngày mà em không thể nào quên. Cũng nhờ vào ngày hôm đấy mà em biết sống hữu dụng, có ý nghĩa hơn.
Em và Mai sống chung một xóm từ ngày trước. Vì hay sang chơi nên em cũng biết nhà bạn ấy điều kiện cuộc sống không được tốt cho lắm. Mai là một cô bạn rất tốt bụng, bạn đấy đã giúp đỡ em rất nhiều trong học tập. Hai đứa lúc nào cũng bám nhau giống như sam, chẳng bao giờ cãi vã hay giận dỗi gì cả.
Em còn nhớ, mùa đông năm ngoái trời vô cùng lạnh, chỉ cần bước ra ngoài sẽ cảm nhận được sự giá rét như cắt da cắt thịt. Chúng em phải mặc thật rất nhiều lớp áo ấm mới có thể đi đến ngôi trường thân yêu. Đúng vào hôm trời rét nhất, em thấy Mai ngồi run cầm cập, môi tím tái, chân tay lạnh cóng lại. Khi nhìn lên người bạn ấy em mới thấy bạn đó chỉ mặc một cái áo mỏng bên trong và một cái áo len cũ bên ngoài. Thấy vậy, em thương bạn lắm, em đến bên rồi nắm lấy bàn tay lạnh cóng của Mai và hỏi:
– Cậu mặc ít áo thế này lạnh lắm phải không?
Mai cười và đáp lại em:
– Không sao đâu, tớ mặc thế này quen rồi, như thế là đủ ấm rồi!
Trong đầu em lúc ấy bỗng nảy ra ý định sẽ tặng cho Mai chiếc khăn len em đang quàng trên cổ. Chiếc khăn đó mẹ đã mất một thời gian rất lâu để đan tặng em đúng dịp sinh nhật vừa rồi. Em rất quý chiếc khăn ấy nhưng vì thương bạn nên em không cảm thấy tiếc chút nào. Lúc đầu Mai cứ chối từ, em năn nỉ mãi bạn đó mới chịu nhận lấy. Mai nói cảm ơn em, trông bạn ấy biết ơn em lắm. Lúc bạn đó quàng chiếc khăn vào em thấy khuôn mặt bạn như đỡ nhợt nhạt hơn, em cũng cảm thấy vui hơn vì đã truyền bớt hơi ấm cho Mai bớt lạnh.
Trên con đường về nhà em lại khá lo âu. Em sợ mẹ buồn vì em đã cho bạn món quà sinh nhật mẹ tặng. Vừa về tới cổng đã thấy mẹ đứng đón em, em chẳng biết phải nói với mẹ về chuyện đó thế nào. Thấy trên cổ em không quàng khăn, mẹ vội hỏi:
– Trời lạnh thế này sao con không quàng khăn vào, nhỡ bị ốm thì sao?
Em ngại ngùng bước đến và nhẹ nhàng nói với mẹ một cách ấp úng:
– Mẹ ơi, khi sáng con thấy Mai chỉ mặc hai chiếc áo mỏng nên … Con đã tặng lại bạn … cái khăn của mẹ rồi ạ. Con xin lỗi vì không giữ quà mẹ tặng!
Em cứ nghĩ mẹ sẽ mắng em vì không biết trân trọng quà mẹ tặng, nhưng không ngờ mẹ lại ôm em vào lòng và trìu mến nói:
– Con của mẹ ngoan quá, con lớn thật rồi, đã biết để ý tới người khác. Mẹ không trách con đâu.
Lúc đó em thấy nhẹ nhàng và hạnh phúc lắm. Ngày mùa đông giá rét cũng trở thành ấm áp hơn. từ khi đấy em luôn tự hứa phải biết để ý đến bè bạn, tới mọi người xung quanh và làm thật nhiều việc thật tốt cho cha mẹ vui lòng.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247