Thứ năm tuần trước, em đi học về bị mắc mưa ướt hết. Đến nửa đêm, cơn sốt ập tới. Nhà chỉ có hai mẹ con vì ba đang công tác ở xa. Mẹ lo lắm, thức suốt đêm canh chừng bên em.
Cơn sốt quái ác thật. Trán em thì nóng bừng bừng mà chân tay lại lạnh cóng. Cái lạnh như từ trong xương tuỷ toả ra khiến em run cầm cập: "Mẹ ơi! Con rét lắm! Mẹ đắp chăn cho con! ". Mẹ ghì chặt em vào lòng, an ủi: "Mẹ biết rồi! Con cảm lạnh đấy mà! Cứ bình tĩnh nhé! Mẹ sẽ đuổi cơn sốt đi ngay! ".
Mẹ đặt em nằm ngay ngắn rồi đi lấy thuốc. Viên thuốc hạ sốt sủi bọt tan rất nhanh trong cốc nước. Mẹ khẽ nâng đầu em lên, ghé cốc vào miệng em, dỗ dành: "Ngoan nào! Con cô' uống một hơi cho hết, sau đó ngủ một giấc, tỉnh dậy là khoẻ thôi! ".
Vâng lời mẹ, em uống thuốc rồi cố nhắm mắt nhưng đầu óc cứ căng lên, khó chịu vô cùng. Mẹ dấp nước mát vào chiếc khăn bông, đắp lên trán em. Mẹ nhẹ nhàng xoa dầu nóng vào lưng, vào ngực, vào hai bàn chân, bàn tay em. Tiếng xuýt xoa nho nhỏ của mẹ cứ văng vẳng bên tai em trong giấc ngủ chập chờn:
"Khổ thân con tôi! sốt thế này thì làm sao ngày mai đi học được! ". Tự nhiên, nước mắt ứa trên mi em cay xót. Mẹ ơi! Con thương mẹ biết chừng nào! Em vòng tay ôm ngang lưng mẹ rồi thiếp đi lúc nào không biết...
Công ơn của mẹ đối với con sâu nặng biết chừng nào! Con mong sau này lớn lên sẽ đáp đền công ơn trời biển ấy.
Tôi còn nhớ hom đó là thứ năm, hôm đó trời đổ mưa dữ dội tôi và em trai đã về đến nhà vì hai chị em đi xe đạp về nhà nhưng mẹ tôi thì khác, mẹ tôi làm việc bận rộn nên về rất trễ về đến nhà cả người mẹ ướt sũng, nhìn thấy mẹ như thế tôi lo lắm lo rằng mẹ sẽ bị bệnh nên đã khuyên mẹ nghỉ ngơi sớm nhưng mẹ chẳng muốn.
Sớm hôm khi thức dậy mẹ tôi chợt đổ bệnh. Ở nhà chỉ có ba mẹ con còn bố tôi thi đi làm sớm nên không ở nhà được. Trán mẹ nóng bừng , khắp người mẹ mệt mỏi chẳng làm được gì thế là hôm âý hai chị em tôi đành ở nhà. Càng nhìn mẹ tôi càng giận cơn mưa hôm qua tại sao lại đổ ào vào mẹ tôi cơ chứ, nếu như hôm qua không có mưa thì mẹ tôi đâu mệt mỏi và ốm nặng như thế. Tôi bảo em chăm sóc cho mẹ rồi chạy ra nhà thước để mua thuốc cho mẹ, hai chị em tôi là những đứa trẻ không thể chắm sóc cho mẹ được thế nên tôi bèn gọi cho dì để dì có thể chăm sóc me, thật may rằng dì ấy ở ngay sát nhà nên dì đã giúp tôi. Nhìn từng việc dì làm tôi cố gắng nhớ hết tất cả những việc dì làm để lần sau không làm phiền dì nữa. Rồi tôi đi học bài nhìn mẹ mệt mỏi nước mắt tôi bỗng rưng rưng nhưng tôi tự dặn lòng không được khóc để mẹ không bận tâm.
Tôi mong sao cơn sốt có thể qua đi rồi ngày mai, khi bình minh lên mẹ sẽ có thể làm việc và tươi cười như trước
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247