“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu”
Hoa phượng là một loài hoa rất quen thuộc với bao thế hệ học sinh, mỗi khi mùa hè tới, những tiếng ve bắt đầu kêu râm ran thì cũng là lúc hoa phượng lại nở. Hoa phượng là một loài hoa tượng trưng cho mùa hè, cho lứa tuổi học trò. Và loài hoa ấy cũng chính là loài hoa mà em yêu.
Thân phượng to lớn, xù xì mà phải 2 vòng tay của cô học trò nhỏ chưa ôm hết. Tán lá xòe rộng ra phủ kín cả một góc lớn của sân trường. Vỏ cây thì sần sùi, phủ lên mình một màu nâu bạc thếch như chứng minh cho bao mùa nắng mưa đi qua. Dưới gốc cây nhô lên những chiếc rễ nằm ngổn ngang, to lớn như những chú trăn khổng lồ. Từ trên thân cây, vươn ra nhiều tán lá như cánh tay lớn ôm trọn những ánh nắng gay gắt, để cho các cô cậu học trò ngồi ôn bài dưới gốc cây. Lá phượng mang một màu xanh ngắt, còn hoa phượng thì đỏ tươi lại mềm như nhung, những điều ấy tạo nên một bức tranh sống động.
Mùa xuân, khi muôn hoa khoe sắc, các cây đâm chồi nảy lá, phượng cũng vậy mang trên mình một chiếc áo xanh thướt tha. Rồi bỗng một ngày, khi những chú ve hát râm ran thì phượng dường như được thay áo mới, cả 1 bầu trời sắc đỏ của hoa phượng, đây cũng là mùa huy hoàng nhất của nó. Trên nền trời xanh, tô điểm màu đỏ rực.
Phượng đẹp lắm, nhưng phượng cũng buồn lắm. Mùa hoa phượng lại là mùa của chia tay, trong sâu thẳm phải chăng nó đang buồn. Khi mùa hè đến, các bạn học sinh được nghỉ hè, rồi các bạn chia tay lên cấp mới, trưởng thành hơn. Phải chăng lúc đẹp nhất lại chỉ có một mình.
Phượng vẫn ở đó, những văng vẳng tiếng cười nói, giảng dạy. Tuổi học trò là những gì thuần khiết nhất, trong sáng nhất. Bởi vì vậy mà có lẽ ai đó cũng gọi hoa phượng bằng cái tên thân thương “ Hoa học trò” như chứng minh cho sự gần gũi, trong sáng của các cô cậu học sinh. Cây phượng như một người bạn tri kỉ, ôm hết biết bao kí ức kỷ niệm của các bạn. Những giây phút chơi đùa, những lần cùng nhau làm bài hay nhặt hoa phượng để ép vào sách. Phải chăng nó là người luôn theo dõi từng bước chân trưởng thành của mỗi cô cậu học trò.
“Tháng năm về rợp trời hoa phượng đỏ
Ve râm ran, nắng gió đến xao lòng…”
Mỗi năm, khi hoa phượng nở, trong lòng em lại xuất hiện rất nhiều cảm xúc đan xen khó tả. Nhưng dù là vui hay buồn đi chăng nữa thì em vẫn yêu mến loài cây ấy vô cùng. Đối với em, nó chính là cả một bầu trời tuổi thơ, cả một thời thơ ấu, một thời học sinh của em. Em yêu cây phượng – người bạn đầu tiên của em từ thời mới bắt đầu là một học sinh
Tôi yêu bàng như một sinh thể sống bởi bàng là chứng nhân cho biết bao kỉ niệm vui buồn thời thơ ấu của tôi.
Từ khi biết nô đùa, chạy nhảy cùng lũ bạn gần nhà, tôi đã thấy cây bàng đứng sừng sững ở đầu làng gần khu chợ nhỏ từ bao giờ. Nhìn từ xa, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to, nổi lên những u, những cục sần sùi. Bà tôi bảo đó là mắt của bàng. Rễ cây bám sâu vào trong lòng đất vững vàng qua mưa gió.
Các bạn cùng lứa tuổi với tôi thường ngắm màu đỏ của hoa phượng để đón chờ hè tới. Nhưng tôi lại thích ngắm sự đổi thay kì diệu của những mầm chồi non của bàng chuyển dần thành lá – với tôi, đó là sự báo hiệu của ngày hè. Mùa hè, bàng khoác trên mình chiếc áo màu xanh. Những tán lá như những chiếc lọng xanh mát rượi che đi cái nắng oi ả trong buổi trưa hè. Dưới gốc bàng là cả một kho cổ tích của lũ trẻ con xóm nhỏ. Bọn trẻ chúng tôi thường lấy lá bàng làm những chú trâu chọi, nghênh nghênh đôi sừng nhọn hoắt, sáp vào nhau trong tiếng hò reo náo nhiệt . Những điều đấy đã nói lên được sự hồn nhiên của trẻ thơ .
Lũ trẻ con chúng tôi lại nô đùa vui vẻ dưới gốc bàng, ngước lên nhìn cây bàng đổi thay sắc áo và mong đợi một mùa hè với bao kỉ niệm tuyệt vời.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247