Trong bài thơ Ngắm trăng, hình ảnh mà em yêu thích nhất đó chính là hình ảnh của cuộc vượt ngục tinh thần của Bác. Hai câu cuối bài thơ ngắm trăng diễn tả cuộc vượt ngục tinh thần của người tù cách mạng Hồ Chí Minh. Thật vậy, bài thơ Ngắm trăng được sáng tác trong hoàn cảnh Bác bị bắt giam ở nhà tù Tưởng Giới Thạch đã thể hiện được tình yêu thiên nhiên cùng phong thái ung dung, tinh thần thép của người tù cách mạng vĩ đại Hồ Chí Minh. Nếu như hai câu thơ trên là tình yêu thiên nhiên của Bác thì hai câu thơ cuối còn là cuộc vượt ngục tinh thần của Bác. "Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ" là một tư thế chủ động giao hòa với thiên nhiên của Bác. Từ "ngắm" cho thấy một sự hưởng thụ thiên nhiên thoải mái tuyệt đối. Tư thế ngắm trăng của Bác cho thấy sự ung dung, không chút sợ hãi và tinh thần thép của Người trong hoàn cảnh ngục tù khó chịu như thế. Đáp lại tình yêu của Bác, dường như trăng cũng "nhòm khe cửa ngắm nhà thơ". Hình ảnh trăng xuất hiện nhiều trong thơ Bác và nay thì trăng được nhân hóa thành một con người có tâm hồn, thành một người bạn tâm giao tri âm tri kỷ của Bác qua song sắt nhà tù. Phải chăng Bác và trăng cùng giao hòa tâm hồn như những người bạn? Dường như nhà tù chỉ giam giữ được thân xác của Bác chứ không hề giam giữ được tinh thần của Bác. Tâm trí của Bác dành trọn cho thiên nhiên, cho vầng trăng tươi đẹp. Phải chăng đây chính là cuộc vượt ngục tinh thần của người tù cách mạng? Hai câu thơ với cấu trúc sánh đôi cho thấy sự giao hòa tuyệt đối, song phương của Bác và thiên nhiên, trong đó hình ảnh của Bác hiện lên vĩ đại, không chút sợ hãi và chan chứa tình yêu thiên nhiên. Tóm lại, hai câu thơ cuối này không chỉ là tình yêu thiên nhiên của Bác mà nó còn là cuộc vượt ngục tinh thần của người tù cách mạng VN.
Đọc bản nguyên văn chữ Hán của ngắm trăng sẽ thấy rõ vị trí của ba nhân vật: người, trăng và cái song sắt cửa nhà tù
" Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt
Nguyệt Tòng song khích khán thi gia."
Nhân , nguyệt rồi nguyệt, thi gia ở đầu hai câu thơ, cái song sắt chắn ở giữa. Trong mối tương giao tri kỷ tri âm giữa con người và vầng trăng, cái song sắt hiện lên thật thô bạo, bất lực. Người xưa ngắm trăng thấy trăng đẹp trong càng ngậm ngùi cho cõi đời trầm luân cát bụi. Với Hồ Chí Minh, người ngắm trăng mê Trăng thì Trăng cũng mê người.Đây không chỉ là cái hay của bút pháp mà chính là vẻ đẹp của một nhân sinh quan. Hãy thử xét đến khía cạnh khác. Để biểu hiện con người, ở đầu câu thơ trên tác giả sử dụng chữ "nhân ",ở cuối câu thơ dưới tác giả dùng chữ "thi gia",.Hai chữ ấy tuy chỉ cùng một đối tượng nhưng đã có sự biến đổi: trước cuộc ngắm trăng đấy là người tù, sau cuộc ngắm trăng đấy là nhà thô.Có thể nói đã có một cuộc vượt ngục được hoàn thành một cách thần kỳ.Bác đã quên đi cái hiện thực phũ phàng nghiệt ngã chốn tù lao để thưởng thức ánh trăng sáng như cái thú thanh cao của thi sĩ.Giản dị mà độc đáo: ánh trăng soi qua khung cửa sổ nhà lao và đã trở thành tri âm tri kỷ của Bác.Như vậy ,có thể nói rằng hình ảnh đẹp về mối tương giao của Bác và Trăng là hình ảnh vô cùng đặc sắc
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247