Nhân vật ông đồ đem lại cho chúng ta cái cảm giác của sự thương cảm vô cùng to lớn khi nhìn lại hình ảnh ông đồ trong hoàn cảnh bị lãng quên bởi thời gian. Thân hình ông gầy yếu lặng lẽ dưới gió rét ,sương buôn ,vẫn cố chờ cho đến khi có người nhờ mình thuê viết.Trong thời hưng thịnh ,ông đồ là 1 người được mọi người yêu thích ,những đường bút nhẹ nhàng như rồng bay phượng múa làm cho mọi người phải xiêu lòng ,thế nhưng bây giờ điều đó đã trở nên xao lãng đối với mọi người. Thế là cứ năm này qua năm khác ,thân già yếu này vẫn ngồi bên đường chờ người đến thuê viết ,nhưng không chẳng có ai chú ý đến ông,chỉ nhìn thấy những khuôn mặt đầy dẫy sự xa lánh của mọi người .Ông đồ già rồi cũng đã đi rồi ,hình dáng gầy gò ốm yếu của ông không còn nữa.Hình ảnh ông đồ đã mãi không còn trong tâm trí mọi người nữa , hình ảnh mà tất cả mọi người đã từng rất kính trọng trước đây.
@Min~
Chào em, em tham khảo gợi ý:
Ông đồ vẫn ngồi đấy nhưng xã hội đi qua ông ghẻ lạnh, vô tình, thậm chí “không ai hay”, không tồn tại. Người đọc xót xa mường tượng hình ảnh “ông đồ già” gầy gò, cần mẫn chờ đợi người viết trong trùng trùng mưa phùn và gió lạnh của tiết xuân, lá vàng rơi phủ đầy trên giấy, cô đơn, trơ trọi, lạc lõng giữa dòng đời vẫn chảy. Nỗi buồn từ tâm trạng cộng hưởng cùng cảnh vật, thấm sâu vào tâm can để rồi lại lan tỏa ra cảnh vật, đọng lại trong nghiên sầu. Cảnh - người thê lương quá đỗi! Đúng như Vũ Đình Liên đã nhận xét: “Ông đồ chính là cái di tích tiều tụy đáng thương của một thời tàn”. Khi ấy, liệu có mấy ai tri âm, hiểu, thương ông đồ như Vũ Đình Liên? Hay họ chỉ “xúm nhau lại chế giễu”, “mạt sát” ông đồ, “quê mùa, hủ lậu” (Hoài Thanh).
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247