Đáp án:
Giải thích bước giải:
Sáng nay, trên đường đi học về, em chợt nghe ngân vang bài hát quen thuộc về người thầy với những ca từ và giai điệu tha thiết. Như một câu chuyện kể, lời bài hát thấm đẫm kí ức của tuổi học trò: “ Vẫn nhớ những khi trời mưa rơi, vẫn chiếc áo xưa sờn đôi vai, thầy vẫn đi, buồn vui lặng lẽ…”. Kỉ niệm của cô cứ thế hiện về vẹn nguyên. Cô giáo nghiêm khắc mà dịu hiền của chúng em, cô chính là cô giáo Hà, người đã dạy em suốt hai năm tiểu học và là người lái đò đưa thế hệ trẻ của chúng em sang sông.
Cô Hà năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông cô vẫn còn trẻ trung lắm. Bình thường, cô ăn mặc rất giản dị, lúc nào cô cũng mặc áo sơ mi và quần tây. Mái tóc cắt ngắn ngang vai được cô buộc túm gọn gàng phía sau. Vào dịp lễ hội, cô cũng mặc váy như bao cô giáo khác. Những lúc như thế, trông cô thật dịu dàng. Nhưng em vẫn thích nhất là được ngắm nhìn cô trong bộ áo dài màu tím hoa cà mà cô vẫn thường mặc vào mỗi sáng thứ hai. Nhìn bóng dáng cô thướt tha đến lớp, em cứ ngỡ như đó là một nàng tiên nhân từ bước ra từ truyện cổ tích để đến bên chúng em. Cô có dáng người cân đối với làn da hơi ngăm khỏe khoắn. Khuôn mặt phúc hậu và đôi môi luôn rạng rỡ nụ cười là điểm cuốn hút nhất ở cô. Cô thường bước đi nhanh nhẹn, miệng nói, tay làm. Vì thế, mọi người yêu quý cô lắm.
Cô luôn vui vẻ với mọi người, ai nhờ gì cô cũng giúp đỡ tận tình. Và điều làm em nhớ nhất là thái độ an cần chăm sóc mà cô dành cho chúng em. Chính cô đã mở ra cho chúng em bao chân trời tri thức. Những bài học tưởng chừng như khô khan, những bài toán khó, cứ thế được cô giảng giải nhẹ nhàng, dễ hiểu khiến chúng em vô cùng thích thú. Mỗi lần cô giảng bài, giọng cô thật ấm áp và ánh nhìn trìu mến. Bạn nào chưa hiểu bài, cô đều dịu dàng giảng lại, cô chăm chút cho học trò của mình từ chuyện học hành cho đến bữa ăn, giấc ngủ. Em vẫn còn nhớ như in có lần có một lần bố mẹ bận việc nên đến đón em muộn. Ấy là vào một ngày mùa đông năm ngoái, các bạn lần lượt ra về hết, trời mưa rả rích và bóng đêm buông dần xuống, em hoảng hốt vô cùng, đứng trước phòng bảo vệ, như muốn bật khóc. Thật may mắn vì hôm đó cô có việc nên về muộn, cô đã điện thoại cho bố mẹ, cô đã chuyện trò và cô còn sửa áo mưa lại cho em, rồi cô còn nhắc nhở em chuyện học hành và đợi cho đến lúc bố mẹ đến đón em, cô mới ra về.
Rồi một lần khác ở năm lớp 4, em đã bị ốm một trần rất nặng. Khi trở lại trường học, em rất mệt mỏi và không thể hiểu bài nên em luôn bị điểm kém. Dường như cô đã hiểu được điều đó và cô đã tìm cách để giảng giải lại bài cho riêng em. Cô còn ân cần nhắc nhở em phải bảo vệ sức khỏe cho chính mình. Những lúc như thế, em cảm thấy mình thật may mắn khi có thêm một người mẹ thứ hai chính là cô.
Những tháng ngày được làm học trò của cô giáo Hà thật là hạnh phúc. Những chiều sinh hoạt sao, những buổi văn nghệ, đá bóng, sinh nhật của các bạn đều có bàn tay chăm chút của cô. Em sẽ luôn mang theo nụ cười hiền từ và sự quan tâm ân cần của cô đi suốt cuộc đời. Bây giờ, em đã là một học sinh lớp sáu, dù không còn được gặp cô mỗi ngày nhưng tình cảm em dành cho cô vẫn cứ nguyên vẹn như ngày nào. Mỗi lần nhớ đến cô, em đều tự nhủ sẽ luôn cố gắng học tập thật giỏi để không phụ công dạy dỗ của cô. Em yêu cô nhiều lắm, cô giáo của em!
Bài văn cực kì hay luôn nha.
Nếu cha mẹ là những người cho em nhìn thấy ánh mặt trời, cho em được khôn lớn thành người thì cô giáo chính là ngọn đuốc sáng đưa em đến bến bờ tri thức. Cô đã dạy em từng nét chữ, từng bài đọc, biết yêu thương và chia sẻ với mọi người. Hình ảnh về cô giáo Tin đã dạy em từ lớp 3 đến nay luôn khắc sâu trong tâm trí em.
Hàng ngày, sau khi tiếng trống trường ròn rã vang lên, cô giáo bước vào lớp mang theo nụ cười hiền dịu như cơn gió mát lành đưa chúng em vào những giờ học đầy say mê và hứng thú. Cô giáo của em cao cao, dáng người mảnh dẻ và nước da trắng. Cô thường mặc váy đến lớp hàng ngày, những chiếc váy với màu sắc dịu nhẹ càng tôn thêm vẻ đẹp duyên dáng của cô.
Cô Hà rất tận tụy dạy chúng em, cô giảng bài rất hay. Ở lớp, những bạn học sinh kém, không hiểu bài, cô đều ân cần giảng dạy, chỉ bảo từng li, từng tí. Em thích nhất là những giờ học Tin của cô dạy. Ngày hôm nay chúng em được cô giảng bài TIn hcoj tập đánh 10 ngón. Cô yêu cầu chúng em nhắm mắt và tưởng ra một màu sắc mà mình yêu thích nhất, màu sắc ấy gắn với những đồ vật, những cảnh vật nào mà chúng em nhìn thấy. Tất cả các bạn trong lớp đều hào hứng tham gia trò chơi của cô. Sau đó, từng nét chữ mềm mại, tròn trịa được cô giáo nhẹ nhàng viết lên bảng. Bàn tay cô lướt nhanh như một người họa sĩ làm ảo thuật trên bức tranh của mình. Vào bài giảng, giọng nói truyền cảm, ấm áp của cô đã dẫn dắt chúng em vào bài học. Khuôn mặt cô luôn tươi cười khi giảng bài. Cô dẫn dắt chúng em tìm hiểu bài qua các câu hỏi, các vấn đề thảo luận. Thỉnh thoảng cô đưa bàn tay với những ngón tay thon nhỏ lên vuốt vuốt mái tóc dài, điềm tĩnh chờ chúng em trình bày câu trả lời. Có những câu hỏi khó chúng em chưa biết trả lời, cô nhẹ nhàng gợi ý để chúng em khám phá kiến thức. Đôi mắt cô nhìn chúng em hiền dịu, luôn thể hiện sự cổ vũ, tin tưởng với học sinh. Chính vì vậy, chúng em dần dần hiểu hơn ý nghĩa của bài học. Vừa say sưa giảng bài, cô vừa viết lên bảng những kiến thức quan trọng cần nhớ, khuôn mặt cô lấm tấm giọt mồ hôi mà cô không để ý. Có những bụi phấn thoáng bay trên bục giảng và vương trên mái tóc của cô. Chúng em cảm nhận được sự vất vả của cô nên đều cố gắng lắng nghe cô giảng và hiểu bài. Ngoài khung cửa sổ lớp học, có những chú chim nhỏ cũng như lặng tiếng hót, nán lại thêm một lát để lắng nghe tiếng cô giảng bài.
Có những lúc các bạn phạm lỗi hay không làm bài tập cô giao về nhà. Cô không bao giờ đánh hay mắng chúng em mà ôn tồn giảng giải và phân tích để chúng em hiểu những lỗi sai của mình. Cô luôn có những cách giảng bài hay hoặc cô tổ chức những trò chơi, hoạt động sôi nổi trong bài học để chúng em tham gia tích cực. Vì vậy, cả lớp ngày càng đoàn kết và thêm gắn bó. Chúng em ngày càng yêu quý cô và cô chính là người mẹ thứ hai đã giúp chúng em khám phá bầu trời tri thức rộng mở của nhân loại.
Dù sau này sẽ không được cô dìu dắt nữa nhưng chúng em sẽ luôn ghi nhớ những kỉ niệm khi được cô giảng bài. Có những lúc chúng em nghịch ngợm hay không nghe lời cô khiến cô phải buồn, thực lòng chúng em muốn nói lời xin lỗi và mong cô tha thứ. Mong rằng cô sẽ luôn khỏe mạnh để có những bài giảng thật hay cho chúng em và những thế hệ học sinh được cô dạy dỗ. Với em, ước mơ sau này lớn lên sẽ được làm cô giáo và ước mơ ấy được ấp ủ, nuôi dưỡng từ những bài giảng của cô hôm nay.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247