Mái trường là ngôi nhà thứ hai của em và cô giáo cũng như là người mẹ thứ hai của em vậy. Và người mẹ hiền thứ hai của em là cô giáo Cúc – giáo viên chủ nhiệm của em từ khi em mới chập chững vào lớp 1 cho tới tận bây giờ.
Ấn tượng đầu tiên của em về cô Cúc đó là dáng người thon thả cùng với khuôn mặt vô cùng hiền lành của cô. Cô giáo em có một thân hình mảnh mai, cô cao tầm 1m65. Mỗi khi lên lớp cô hay mặc áo dài. thường là những chiếc áo lụa, đủ màu sắc tươi đẹp, rất phù hợp với thân hình và làn da trắng hồng của cô.Tà áo dài của cô như truyền thêm cho chúng em tình yêu quê hương đất nước, yêu truyền thống văn hóa của dân tộc. Cô có mái tóc dài và đen mượt, ôm lấy gương mặt trái xoan của cô. Điều em ấn tượng nhất trên khuôn mặt của cô đó là đôi mắt. Đôi mắt cô to tròn và đen láy. Mỗi khi cô nhìn chúng em, em thấy được sự trìu mến và những tia nhìn ấm áp từ đôi mắt ấy. Cô cũng rất hay cười với chúng em, để lộ ra hàm rang trắng và đều như hạt bắp.
Cô rất thương yêu học sinh. Nhớ những ngày đầu khi em mới bước vào lớp một. Rời xa vòng tay của cha mẹ, bước vào một môi trường mới với những người bạn mới. Em vô cùng sợ hãi. Cứ khóc lóc đòi về với mẹ. Cô đã ân cần tới bên. Ôm em vào lòng nhẹ nhàng vỗ về em. Đôi bàn tay thon dài và ấm áp của cô vỗ nhè nhẹ lên lưng em. Khiến cho em có cảm giác an toàn và gần gũi. Rồi em cũng nín khóc, ngoan ngoãn theo cô vào lớp.
Trong mỗi giờ học, cô ân cần chỉ bảo chúng em. Giọng cô trầm ấm, ngân vang rất dễ hiểu. Cô kiên nhẫn chỉ bảo từng chút một cho chúng em. Đến giờ ra chơi, cô còn nán lại lớp, xuống tận bàn những bạn chưa nắm vững bài để chỉ dạy. Dù bình thường cô rất hiền lành nhưng khi có bạn mắc lỗi cô vãn nghiêm khắc kiểm điểm, chỉ ra lỗi sai để sau chúng em không tái phạm nữa.
Cô là người mẹ hiền thứ hai của chúng em. Dù sau này, khi không được học cô nữa nhưng em cũng sẽ không bao giờ có thể quên hình ảnh một người cô giáo xinh đẹp lại hiền lành đã giúp đỡ em rất nhiều trong thời gian em học dưới mái trường tiểu học này.
Cho mình vote 5 sao và ctrlhnh nha
Em đã được học rất nhiều thầy cô giáo giỏi và tận tụy nhưng người em yêu quý nhất, nhớ nhất là cô Thu Hương. Ngày ấy, chúng em bước vào lớp 1 với bao bỡ ngỡ. Thế nhưng, mới gặp cô hôm nhà trường tập trung học sinh khối 1, em đã thích học lớp cô rồi.
Đã 4 năm học trôi qua song em vẫn nhớ mãi gương mặt hiền hậu và giọng nói nhỏ nhẹ, dễ nghe của cô. Cô Hương năm nay khoảng ba mươi tuổi nhưng trông cô còn khá trẻ. Dáng người cô nhỏ nhắn, cao dong dỏng, nhanh nhẹn. Nổi bật trên khuôn mặt trái xoan của cô là đôi mắt nâu đen ẩn dưới cặp lông mi dày, sống mũi cô cao và đôi môi nhỏ nhắn, hồng tự nhiên. Cô Hương rất hay cười, mỗi khi cô cười để lộ ra hàm răng đều như hạt bắp và chiếc lúm đồng tiền bên má trái. Thường ngày, khi lên lớp cô mặc trang phục công sở gọn gàng, trang nhã, lịch sự. Cô giáo em là người rất dịu dàng, hiền lành nhưng đôi khi cô khá nghiêm khắc. Cô chăm lo cho đám học sinh chúng em, nâng niu, chỉ dẫn từng li từng tí một. Buổi trưa, trước khi vào học, cô lên lớp giúp tổ trực nhật lau phần bảng cao, chỉ cách quét lớp sao cho khỏi bụi... Cô ân cần dạy chúng em cách xếp hàng ngay ngắn, di chuyển nhẹ nhàng. Trong giờ học, giọng cô rành mạch dạy chúng em đánh vần, làm tính. Các bạn Sơn, Hùng "mập", Huy "còi" còn nói ngọng, phát âm sai hết cả nhưng cô vẫn nhẹ nhàng và kiên nhẫn luyện tập cho các bạn vào giờ ra chơi hoặc nán lại sau giờ học. Bạn nào viết chữ xấu, cô nắm tay hướng dẫn viết nắn nót từng nét một. Cô Hương luôn dặn dò "Nét chữ nết người", chính vì vậy chúng em luôn ra sức cố gắng học tập. Cô thương yêu chúng em và điều mà chúng em thích nhất ở cô chính là cô rất công bằng, không thiên vị một ai. Phải nghe cô giáo em giảng bài mới thấy bài giảng cuốn hút như thế nào, lời cô giảng ngắn gọn, dễ hiểu, dễ nhớ nên chỉ mới qua một học kì, cả lớp em đã phát âm đúng, đọc trôi chảy và biết cách làm tính. Chúng em trở thành những học sinh chăm ngoan, học tốt đều là nhờ phần lớn ở công dạy dỗ của cô Hương. Chính vì vậy, cô Thu Hương luôn được học sinh yêu mến, phụ huynh kính trọng, tin tưởng.
Tuy không còn được học cô nữa nhưng mỗi khi có chuyện gì vui, buồn, chúng em vẫn thường kể cho cô nghe. Năm nào cũng vậy mỗi dịp 20 - 11, chúng em đều đến thăm cô, cô luôn là tấm gương sáng để cho chúng em học tập và noi theo.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247