$#Tham khảo ♡(ŐωŐ人)$
Một ngày nọ , tôi và mẹ cùng đi mua sắm, tôi thấy có một cậu bé ăn xin nghèo khổ đi qua đường trạc tuổi em tôi. Bỗng nhiên trong tui cậu bé rớt một chiếc bánh mì không xuống dưới đất cùng với những đồng tiền lẻ . Mẹ tôi vội chạy đến và nhặt những đồng tiền và chiếc ổ bánh mì lên trả lời cho chú bé . Cậu bé cười và nói :
-Cảm ơn chị nhiều ạ !
- Ko có j đâu em !
Mẹ tôi dìu em đến ghế đá , đôi mắt rưng rưng nói :
- Cháu đang còn nhỏ mà sao lại kiếm tiền bằng nghề ăn xin vậy ? Ôi thật tội nhiệp quá ! Để cô mua hết tờ vé số cho cháu rồi cả mua cho cháu áo và đồ ăn cho cháu nhé ! Cháu có đói không ? Ba mẹ cháu đâu ?
- Cháu cảm ơn cô nhưng cháu phải đi kiếm tiền giúp mẹ cháu ạ ! Ba cháu thì mất sớm . Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm nên cháu phải đi ăn xin mua thuốc giúp mẹ cháu qua khỏi bệnh tật ngày ạ !- Cậu bé với gương mặt đỏ hoe khóc nức nở .
Thế rồi , tôi cầm tay bạn ấy bảo ban , thuyết phục cậu đi cùng với chúng tôi sắm sửa quần áo . Mẹ tôi dẫn cậu đến tiệm và chọn những bộ quần áo đẹp nhất cho cậu và cả mẹ cậu ấy nữa . Khi đã mua xong mẹ tôi còn ghé qua quán mua cho cậu ấy một tô cháo nóng và những món ăn vô cùng ngon, bắt mắt .
Thế rồi tôi cùng mẹ chở cậu ấy về nhà . Nhìn căn nhà nhỏ chỉ có hai mẹ con làm tôi cảm thấy thương vô cùng . Cậu bé cảm ơn tôi và mẹ tôi ko ngớt làm tôi cảm thấy sót xa hơn . Tôi hôm đó tôi thuyết phục mẹ cùng thảo luận về ý kiến dụ định sẽ khuyên góp tiền giúp cậu bé . Mẹ khen tôi và ôm tôi vào lòng làm tôi cảm thấy rất hạnh phúc .
Sáng ngày mai , tôi cùng mẹ lên phường kêu gọi bà con quyên góp giúp gia đình cậu bé đỡ bớt phần nào ! Xúc động trước sự hiếu thảo của cậu bé và tình cảnh gia đình . Cả phường chúng tôi đã quyên góp đủ số tiên giúp cậu trang trải trong cuộc sống và có tiền chữa bệnh cho mẹ cậu .
Tôi cảm thấy rất tự hào khi mình đã làm một việc tốt giúp ích cho đứa bé mà mọi người cùng noi gương theo những hành động đó . Dù là một việc nhỏ nhoi nhưng tôi có thể giúp đỡ những mảnh đời khó khăn . Nó còn giúp chúng ta hòa nhập với cộng đồng và xã hội chia sẽ nổi buồn , niềm vui cùng họ . Tôi rất vui khi đã làm một việc có ý nghĩa . Các bạn hãy chung tay kêu gọi mọi người giúp đỡ những người khác nhé !
$ # Chúc bạn học tốt ~(=^–^) tự làm 100%$
$@$ $We$ $are$ $one$
Người ta thường mơ ước nhiều và đôi khi mải mê kiếm tìm hạnh phúc mà không hay hạnh phúc luôn ở bên cạnh mình. Gần gũi nhất chính là cha mẹ của chúng ta. Được cha mẹ yêu thương với mỗi người con là hạnh phúc lớn nhất. Còn mẹ và cha, chỉ cần nhìn thấy con khôn lớn an bình là đủ. Đơn giản là một việc làm tốt cũng sẽ khiến mẹ cha vui vẻ. Hình ảnh mẹ khi em làm được một việc tốt vẫn luôn in đậm trong tâm trí em.
Thời gian không lâu trước đây, em đã làm được một việc tốt, việc làm không lớn nhưng mang ý nghĩa rất lớn với em. Trên con đường làng quen thuộc về nhà, em vô tình nhặt được một chiếc ví đánh rơi bên vệ đường. Trời nóng như đổ lửa, nhìn xung quanh lại không có ai, em nhớ lời mẹ dặn nhặt được của rơi phải trả cho người khác, không được tham lam nên loay hoay đưa đến chỗ các chú công an. Làm thủ tục và để lại họ tên xong, em vội vã đạp xe về nhà. Đã quá trưa, mẹ ở nhà sẽ chờ cơm và lo lắng. Bởi vì vừa làm một việc có ích, em cảm thấy lòng mình khoan khoái hơn, cái nắng nóng của mùa hè cũng dịu đi trong gió lộng.
Cánh cổng sơn gỗ trắng gần ngay trước mắt, em thấy dáng mẹ thấp thoáng trước mái hiên, ánh mắt mẹ vẫn trông ngóng về phía ngõ. Mãi đến khi em dắt xe vào, mẹ mới thở phào nhẹ nhõm. Mẹ đỡ giúp em cặp sách trên lưng, nhẹ nhàng nhắc nhở: ”Trời nắng mà đi đâu về muộn thế con. Mồ hôi ướt hết cả áo rồi này. Ốm là bố lại mắng mẹ đấy nhé”. Em vâng dạ, cười hối lỗi rồi nhanh chóng thay quần áo, ăn cơm. Trên bàn ăn đầy những món ngon làm từ đôi bàn tay khéo léo của mẹ. Em vui vẻ đem việc làm trước đó kể cho mẹ nghe.
Hình ảnh mẹ sau đó vẫn vẹn nguyên trong kí ức của em. Ngay khi em vừa dứt lời, em thấy đôi bàn tay đang gắp thức ăn của mẹ khựng lại. Trên khuôn mặt trái xoan thân thuộc như bừng sáng lên, ánh mắt mẹ nhìn em đầy trìu mến và tự hào, mẹ nở một nụ cười. Nụ cười ấy tươi tắn và chứa đựng cả niềm tự hào của mẹ. Bao nhiêu vất vả, lo toan cho cuộc sống bộn bề thường ngày giây phút đó dường như tan biến hết chỉ còn lại nụ cười và niềm vui tỏa sáng. Mẹ ân cần gắp cho em thêm thức ăn, giọng nói vui vẻ hơn hẳn: “Con gái mẹ ngoan lắm. Như vậy mới là đứa trẻ tốt. Bố mẹ luôn hi vọng con trưởng thành tốt đẹp như thế. Mẹ rất vui vì con đã làm như vậy”. Được mẹ khích lệ, động viên, em chợt thấy việc làm nhỏ bé của mình ý nghĩa hơn gấp nhiều lần. Cả bữa cơm hai mẹ con không ngớt lời qua lại. Mẹ tận tình giảng cho em nhiều bài học làm người hơn bằng tất cả tình yêu và những năm tháng đã qua của mẹ. Em chăm chú lắng nghe và ghi nhớ. Khung cảnh hài hòa đến nao lòng giữa cái oi bức. Gió lùa qua khe cửa mang theo cái mát rượi và hơi thở của hạnh phúc.
Tối hôm ấy, chủ nhân chiếc ví tìm đến nhà em để cảm ơn khiến gia đình em càng thêm niềm vui. Người làm rơi ví là một cô công nhân trên đường đưa con trai đi khám bệnh. Mẹ trò chuyện với cô ấy một lúc lâu mới tạm biệt. Em thấy hình như mẹ còn vui hơn trước. Mẹ bất ngờ ôm em vào lòng, xoa mái tóc dài của em. Em vẫn nhớ như in lời nói mẹ thì thầm lúc ấy. Mẹ nói “Cảm ơn con, cảm ơn con gái vì con đã trưởng thành như vậy. Con là niềm tự hào của bố mẹ. Mẹ yêu con”. Vòng tay mẹ thêm chặt hơn, yêu thương ngọt ngào thấm dần vào trong tim. Mẹ thực sự là hình ảnh đẹp nhất.
Mẹ gọi điện cho bố và khoe với bố thành tích của em. Suốt cuộc điện thoại, nụ cười luôn nở trên đôi môi mẹ. Em chống cằm nhìn theo, khóe môi cũng bất giác treo lên một nụ cười. Thì ra mình có thể đem đến niềm vui cho bố mẹ như vậy, dù cho chỉ là một hành động nhỏ xíu trong cuộc sống này.
Sau này, em luôn khắc ghi hình ảnh mẹ lúc ấy để giữ động lực cho bản thân sống và rèn luyện tốt hơn. Hình ảnh mẹ lúc em mắc lỗi và hình ảnh mẹ khi em làm được việc tốt hài hòa trong tâm trí, nhắc nhở em phải sống tốt từng ngày. Sống cho mình và sống để xứng đáng với niềm tin của bố mẹ.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247