Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Bài tập 2: Đọc đoạn trích sau và trả lời...

Bài tập 2: Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi: Năm nay đào lại nở Không thấy ông đồ xưa Những người muôn năm cũ Hồn ở đâu bây giờ? Câu 1: Đoạn trích trê

Câu hỏi :

Khongg cần làm câu 6 nha =)))))))))))

image

Lời giải 1 :

Câu 1:

Đoạn trích trên trích trong văn bản "Ông đồ"

Tác giả Vũ Đình Liên

Câu 2:

Nội dung:+Thể hiện tình cảnh đáng thương của ông đồ

                +Thể hiện niềm cảm thương chân thành của tác giả trước lớp người đang tồn tại

                +Thể hiện nỗi xiết nhớ cảnh cũ của nhà thơ

Phương thức biểu đạt : biểu cảm ,miêu tả ,tự sự

Câu 3:

           Kết cấu đầu đuôi

Năm nay đào lại nở - Hồn ở đâu bây giờ

-Nó đã thể hiện sự vắng bóng của ông đồ

+Năm nay đào lại nở : 1 sự lí lẽ tự nhiên được lặp đi lặp lại vào mỗi dịp Tết đến

+Hồn ở đâu bây giờ : Sự vắng bóng và thiếu hình bóng của ông đồ vào mỗi dịp tết đến xuân về

=>Ông đồ đã già ,không thể đi làm nữa ,cũng không thấy có mọi người đi xin chữ.Ông đồ đã bị lãng quên

Câu 4:

Ông đồ già : nói về những người thường hay làm nghề viết bút vào mỗi dịp năm mới thường là những người già, cao tuổi. 

Ông đồ xưa: đó là hình ảnh ông đồ mà đã bị lãng quên, không được quá coi trọng nữa theo cách gọi của người hiện nay

Câu 5:

"Những người muôn năm cũ" là kiểu người đi xin chữ, hoặc là người đi du xuân vào mỗi dịp tết đến

"Hồn" là kiểu hình bóng (mình nghĩ vậy)

~Chúc bạn học tốt~

Thảo luận

Lời giải 2 :

Câu 1:

Đoạn trích trên trích trong văn bản "Ông đồ"

Tác giả Vũ Đình Liên

Câu 2:

Nội dung:+Thể hiện tình cảnh đáng thương của ông đồ

                +Thể hiện niềm cảm thương chân thành của tác giả trước lớp người đang tồn tại

                +Thể hiện nỗi xiết nhớ cảnh cũ của nhà thơ

Phương thức biểu đạt : biểu cảm ,miêu tả ,tự sự

Câu 3:

           Kết cấu đầu đuôi

Năm nay đào lại nở - Hồn ở đâu bây giờ

-Nó đã thể hiện sự vắng bóng của ông đồ

+Năm nay đào lại nở : 1 sự lí lẽ tự nhiên được lặp đi lặp lại vào mỗi dịp Tết đến

+Hồn ở đâu bây giờ : Sự vắng bóng và thiếu hình bóng của ông đồ vào mỗi dịp tết đến xuân về

=>Ông đồ đã già ,không thể đi làm nữa ,cũng không thấy có mọi người đi xin chữ.Ông đồ đã bị lãng quên

Câu 4:

Ông đồ già : nói về những người thường hay làm nghề viết bút vào mỗi dịp năm mới thường là những người già, cao tuổi. 

Ông đồ xưa: đó là hình ảnh ông đồ mà đã bị lãng quên, không được quá coi trọng nữa theo cách gọi của người hiện nay

Câu 5:

"Những người muôn năm cũ" là kiểu người đi xin chữ, hoặc là người đi du xuân vào mỗi dịp tết đến

"Hồn" là kiểu hình bóng  

Câu 6:

Năm nay đào lại nở

Không thấy ông đồ xưa

Những người muôn năm cũ

Hồn ở đâu bây giờ?

Thực sự đến giờ bài thơ “chứa đựng cả một hệ vấn đề: bi kịch của sự gặp gỡ Đông và Tây, sự suy vong và cáo chung của một thời đại, sự biến mất vĩnh viễn của một lớp người”. Vòng tuần hoàn của đất trời vẫn tiếp tục, nhưng bóng dáng của ônd đồ không còn nữa. Cảnh đấy, còn người ở đâu? Hoa đào kia như một biểu tượng của dòng thời gian, của tạo hoá. Cái còn, cái mất ám ảnh trong tâm trí mọi người. Ở đó là một niềm nhớ thương vời vợi:

Những người muôn năm cũ

Hồn ở đâu bây giờ?

Khi bóng dáng ông đồ không còn, liệu nét chữ – “hồn” của ông – còn chăng? Những tinh hoa của giá trị tinh thần đã hoàn toàn mất hẳn? “Những người muôn năm cũ” là ông đồ, là người thuê viết hay chính là thế hệ của lớp người mới trong đó có chính nhà thơ? Dẫu là ai, câu thơ vẫn gợi lên một niềm ray rứt, ngậm ngùi. Mạch đồng cảm của người xưa và người nay được nối liền: Sự chán ngán cùng cực của ông đồ và nỗi lòng ân hận, tiếc nuối của lớp hậu sinh đã vô tình lãng quên thế hệ cha ông.

Hỏi để đánh thức dậy trong tiềm thức sâu xa của mỗi người dân Việt những nỗi niềm vọng tưởng, đánh thức dậy nỗi ân hận, day dứt nhưng cũng đồng thời nhắc nhở mọi người đừng quên lãng đi quá khứ, lãng quên đi lòng yêu nước và văn hoá dân tộc. Bởi lẽ, đó cũng là hồn nước, hồn thiêng sông núi, là quốc hồn quốc tuý. Đánh mất đi hồn dân tộc có khác chi là mất nước?

Và có lẽ, Vũ Đình Liên không đến nỗi bảo thủ khư khư mực tàu giấy đỏ mà quan trọng hơn đó là tình cảm gắn bó và trân trọng một lớp người tài hoa, đáng kính của nhà thơ. Để rồi, trong tâm hồn ta bất chợt một lúc nào đó lại vọng về tiếng bà ru cùng tiếng đua nôi kẽo kẹt:

Chẳng ham ruộng cả ao liền

Chỉ ham cái bút, cái nghiên anh đồ.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247