Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 Hãy viết 1 bài văn tả mẹ ( ko chép...

Hãy viết 1 bài văn tả mẹ ( ko chép mạng ạ) câu hỏi 3059772 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Hãy viết 1 bài văn tả mẹ ( ko chép mạng ạ)

Lời giải 1 :

Gửi cậu 🙆‍♀️💜

-Đọc kĩ rồi hẵng nói người ta chép mạng

Trong ngôi nhà ấm áp và sung túc của gia đình em. Em yêu tất cả mọi người trong gia đình. Nhưng người mà em yêu quý nhất đó chính là mẹ, mẹ là người gắn bó với em, yêu thương em nhất và là người sống mãi trong lòng em.

Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi rồi. Mẹ em có vóc người mảnh mai. Làn da nâu sạm do phải chạy ngoài đường trong những ngày nắng oi bức. Tóc mẹ đã có lấm tấm vài sợi bạc vì phải chăm lo cho gia đình của mình. Mẹ nói “Mẹ đã già rồi”. Nhưng trong lòng em, mẹ còn trẻ, trẻ lắm cơ. Sâu thẳm trong đôi mắt hiền từ, phúc hậu kia là chứa những tình yêu thương vô bờ bến, là trìu mến mẹ dành cho chúng em và cả ba em nữa. Trên đôi môi của mẹ dường như luôn nở một nụ cười ấm áp và hồn hậu. Đôi bàn tay: gầy gầy, xương xương vì phải buôn gánh bán bưng ngoài trời mưa gió với biết bao khổ cực của mẹ đã xuất hiện những vết chai sạn. Mẹ em chỉ luôn mặc những bộ đồ giản dị, mẹ rất ít khi mua cho mình những bộ áo mới vì mẹ bảo: “Để tiền mua nhiều áo mới, chăm lo cho gia đình”. Mẹ là một người phụ nữ đảm đang và hết lòng vì gia đình, những món ăn mẹ nấu không chỉ thơm ngon tuyệt vời mà nó còn chan chứa tình thương yêu của mẹ dành cho em. Mẹ lúc nào cũng bận bịu làm việc, quần quật từ sáng đến chiều mới xong hết. Em thương mẹ lắm nên mỗi lần học bài xong, lúc nào cũng chạy đi làm việc nhà giúp mẹ. Mẹ luôn dạy cho em những bài tập khó hay em chưa hiểu, mẹ đều giảng tỉ mỉ cứ như mẹ là một cô giáo vậy.

Em vẫn nhớ như rất rõ về tuổi thơ của mình với mẹ, ngày mà em bắt đầu tập bước đi rồi sà vào lòng mẹ, lúc em tập đánh vần và mẹ ngồi đọc với em, mẹ luôn khích lệ và tiếp thêm sức mạnh và sự kiên trì cho em làm những việc khó. Rồi những buổi trưa oi ả, lại nhớ về câu ca mà mẹ hát ru khi cho em đi ngủ. Nhớ lắm giọng hát ru ấy, thật du dương làm sao. Mẹ thường xuyên dẫn em đi chơi công viên, ngồi lên đu quay và quay vài vòng, sau đó mẹ mua kẹo bông cho em ăn, đối với em đó là những ngày vô cùng tuyệt vời.

Có một kỉ niệm mà em rất nhớ trong lòng. Hôm đó trời mưa tầm tã, mẹ đã hứa là cho em đi khu vui chơi nhưng mẹ bảo là: “ Bây giờ trời mưa to như thế, nếu con đi con sẽ bị cảm lạnh đấy” nhưng em òa khóc và giận dỗi bỏ vào phòng. Em trách mẹ là tại sao mẹ đã hứa rồi nhưng mẹ lại không dẫn em đi. Em ngồi rất lâu trong phòng và trách thầm mẹ. Nhưng mẹ đi vào và bảo với em rằng: “Mẹ xin lỗi vì hôm nay mẹ không cho con đi khu vui chơi được, mưa to quá nên mẹ sợ sẽ có chuyện gì xảy ra, hay để lần sau rồi chúng ta cùng đi nha”. Lúc đó em òa khóc nức nở chạy vào lòng mẹ và rối rít xin lỗi mẹ vì đã không nghe lời. Mẹ dịu dàng xoa đầu em và nở một nụ cười trìu mến. Hôm sau, trời nắng lên rồi, mẹ đã dẫn em đi khu vui chơi rất vui vẻ. Em thật là may mắn khi là con của mẹ.

Đối với em, mẹ là người quan trọng nhất, là người em yêu quý nhất và là người đẹp nhất trong lòng tôi, không một ai có thể thay thế được mẹ. Em sẽ cố gắng học thật giỏi, làm điều nhiều tốt để mẹ vui lòng và để mẹ không bao giờ phải buồn. “Mẹ ơi! Con yêu mẹ vô cùng” – đó là câu nói mà em rất muốn nói với mẹ và chắc chắn rằng sẽ có lúc em nói câu đó với mẹ từ sâu thẳm trái tim em.

Thảo luận

-- Văn hay zậy
-- tự làm đâu có j hay dou ;-;

Lời giải 2 :

Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…" – Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ phai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau. Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên. Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng. Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập. Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều. Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý. Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.

Bạn có biết?

Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.

Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247