Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Mái trường - ngôi nhà thứ hai - luôn là...

Mái trường - ngôi nhà thứ hai - luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với

Câu hỏi :

Mái trường - ngôi nhà thứ hai - luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta bài học suốt đời hay vực ta đứng dậy từ những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà ta không sao quên được... Bài thi viết “ Những kỉ niệm về thầy cô và mái trường” hi vọng sẽ là dịp để các em chia sẻ những ấn tượng, cảm xúc, câu chuyện về thầy cô và mái trường. Những câu chuyện đó hoặc vui hoặc buồn, khiến em bật cười hay muốn khóc khi nghĩ đến, nhưng dù thế nào nó vẫn có chung một đặc điểm “ đó là những câu chuyện không bao giờ quên được”. Vậy hãy viết ra những kỉ niệm đó qua những vần thơ, dòng tâm sự hay những câu chuyện các em nhé. ( Lưu ý: Thể loại bài viết: Truyện ngắn, thơ, bức thư... ).

Lời giải 1 :

Đây là câu chuyện có thật của tôi:Tôi cảm thấy mình là một đứa trẻ vô cùng may mắn vì đã gặp được cô trong những năm tháng "quan trọng nhất" của của cuộc đời. Khoảng thời gian này năm ngoái là lúc tuyệt vọng nhất với tôi khi phải chuyển lớp vì vi phạm quy định quá nhiều. Tôi không ngờ chuyển lớp thôi mà khiến mọi người xung quanh phải bàn tán nhiều đến như vậy. Tôi rất buồn, cảm thấy vô cùng có lỗi với bố mẹ và hổ thẹn với chính mình. Đối với tôi đó là "biến cố" vô cùng lớn. Những suy nghĩ tiêu cực đã dày vò tâm trí tôi suốt nửa tháng. Từ đó, tôi cũng không còn là chính mình nữa.. So với lúc ở lớp A tôi càng ngày trở nên tồi tệ, học hành sa sút. Suốt 4 tháng, mặc những lời dạy của cô, những giọt nước mắt của mẹ.. tôi vẫn cứ "đâm đầu" vào thôi! Cô vẫn luôn kiên nhẫn một chút, một chút để làm cách nào cứu vớt được tôi. Một buổi chiều nọ, cô gọi tôi ở lại và tâm sự với tôi. Tôi không ngờ lại có một cô giáo như vậy, sẵn sàng lắng nghe những suy nghĩ non dại của tôi. Tôi luôn sống khép kín, không bao giờ chia sẻ những suy nghĩ của mình cho ai dù là mẹ. Vậy mà tôi lại "trải lòng" với cô. Tôi về nhà trong buổi chiều muộn, thấy mẹ đang cặm cụi nấu cơm. Sao khoé mắt tôi lại cay cay thế này? Tôi tự nhủ:"Sao mày lại tồi thế? Mẹ mày đi dạy cả ngày, về nhà lại vội vã nấu cơm cho mày ăn. Mày đi học không học mà chỉ phá phách, suốt ngày để cô giáo gọi điện về nhà. Có đáng không?". Và tôi khóc, vội vã chạy lên phòng. Chính ngày hôm đó - cái ngày mà suốt bao lâu tôi mới ngồi vào bàn học bằng một sự "thực thụ". Mở vở ghi các môn ra, những công thức toán, những bài học chi chít, ẩu thả hay cả những bài viết không đủ.. Vốn dĩ là đứa "thích gì phải làm bằng được", tôi lên mạng search những bài giảng từ đầu năm ra. Sao nó lại nhiều đến thế? Tôi quyết với bản thân "Mày phải làm được!"..Những ngày tháng cuối cùng của tháng 12 năm 2020, tôi đã tìm đâu đó được mình. Tôi là người thấu rõ nhất, dù chỉ là một bước tiến triển nhỏ thôi nhưng khiến sự hạnh phúc trên khuôn mặt của bố mẹ, sự vui mừng trên nụ cười của cô rạng rỡ hơn. Tưởng chừng như mọi thứ đã kết thúc, tưởng chừng như 8 năm học hệ chính thức phải chôn vùi chỉ sau 1 năm nữa thôi. Thế nhưng giống như tia sáng cuối đường hầm tối: tôi gặp được cô. Người thầy ấy đã vô cùng lạc quan, kiên nhẫn từng chút dù trong lúc tuyệt vọng nhất của tôi. Cuối năm học vừa rồi, sự nỗ lực của tôi đã được đền đáp xứng đáng Có thể nói: Nếu chị Dậu là người phụ nữ có sức sống tiềm tàng thì cô sẽ là người phụ nữ phi thường - đã làm thay đổi cả con người tôi.. Tôi không bao giờ coi đó là quá khứ đen tối rồi mang cất đi che giấu, tôi sẽ coi đó là bài học để tôi ngày càng cố gắng, tôi sẽ coi đó là một thứ kinh nghiệm "từng trải" để những bạn như tôi của trước kia thay đổi.. "Cảm ơn cô đã tới, cảm ơn cô đã mở lòng đón nhận con, cảm ơn cô đã đồng hành bên con trên chặng đường ấy, cảm ơn cô vì đã không buông tay con, cảm ơn cô vì tất cả.. tất cả mọi thứ cô đã làm. Và xin lỗi cô rất nhiều, rất rất nhiều vì những thứ con đã gây ra.. Chúc cô sẽ mạnh khoẻ, mãi xinh đẹp, gặp nhiều may mắn, gặt hái được nhiều thành công và tiếp tục trên chặng đường trồng người của mình Con hứa sẽ ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ năm cuối này và thi đỗ với số điểm Cô đợi con, cô nhé"Một ngày không xa, tôi sẽ ngẩng cao đầu và nói " Tôi từng như thế và tôi đã làm được!"

Pov: Cái này chị có viết nó thành bút kí up str nên giờ copy sang nef^^ Đây là dòng cảm xúc có thật của một đứa từng dc mệnh danh "cá biệt của trường"^^

Xiin ctlhn+5*+cảm ơn:3

Chúc em thi học kì đạt kết quả cao nhé ^^ 

@mind

#hoidap247

Thảo luận

-- em camon ạ
-- hong có gì nha:<

Lời giải 2 :

Chỉ có một ngày mang lời chúc
Hai mươi hạnh phúc biết nhường nào
Tâm sự bao lâu nay giám nói
Thầy cô muôn phần hãy bỏ qua
Trò hư đã là bao thế hệ
Chỉ vì cái tuổi muốn mải chơi
Làm bao nhiêu việc thầy cô bận
Nhưng tấm lòng kia chẳng bận lòng
Ân cần khuyên răn làm việc tốt
Đã thấm trò hư tự lúc nào
Công ơn to lớn sao kể siết
Chỉ sợ một mai vắng bóng thầy
Nhân ngày tri ân, ngày đặc biệt
Gửi tới thầy cô cả tấm lòng
Chúc cho thầy cô công tác tốt
Gia đình hạnh phúc mọi bề yên
Vui vẻ yêu đời, muôn trò mến
Trò học hăng say, gắng miệt mài
Công việc lái đò bao gian khó
Thầy cô trò gắng, cùng vượt qua
Trò hư lời ngắn nhưng chân thật
Chúng em nhớ mãi tấm chân tình!
Xin cảm ơn những thầy cô đã dìu dắt con từ những ngày đầu tiên học lễ, hậu học văn. Những yêu thương, trân trọng và thành kính nhất là tất cả những gì con muốn những người cô thầy đã dạy dỗ con nên người.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247