Kì nghỉ hè năm ngoái, gia đình em quyết định đi du lịch. Sau nhiều lần bàn bạc thì cả nhà quyết định vào Đà Nẵng. Bố em thì đến đây nhiều lần trong những chuyến công tác rồi, còn với em và mẹ thì đây là lần đầu tiên em được đến.
Đồ đạc, hành lý chúng em đã chuẩn bị sẵn từ mấy hôm trước đó, sáng hôm ấy, mọi người dậy thật sớm, ăn uống và ra sân bay cho kịp chuyến lúc 6h30 phút. Lòng em đầy háo hức, vì bạn bè em ai tới cũng bảo Đà Nẵng rất đẹp, có vô vàn những cảnh thiên nhiên đẹp đẽ với nhiều món ăn cực ngon. Khi đáp chuyến bay xuống, cả nhà về khách sạn mà đã đặt phòng sẵn, nghỉ ngơi một chút rồi đi dạo.Khách sạn mà gia đình em chọn nằm trên đường Nguyễn Tất Thành, con đường này nằm kế bên biển nên mọi người xuống biển để ngắm và đi dạo. Buổi sớm mai ở biển thật trong lành, nước mát xanh, những bãi cát dài nằm im phẳng lặng một màu trắng xoá. Tiếng sóng biển vỗ thì thầm vào cát như chào đón mọi người tới thưởng thức không gian đại dương của mình. Trên bờ, những người đi bộ, những cụ già tập dưỡng sinh, những người trung niên đang chạy xe đạp thể dục,...trong bầu không khí đầy tuyệt vời của buổi bình minh. Hai bên bờ là những hàng dừa xanh, thẳng tắp, vươn cánh tay mình ra biển lớn. Bố em bảo hàng dừa ấy không chỉ làm đẹp cảnh quan mà còn là tường thành bảo vệ những con đường sát biển, che bóng mát cho chúng ta mỗi khi chiều xuống. Đến trưa, màu biển hòa trong máu nắng khiến làn nước khoác lên một chiếc áo lóng lánh sắc màu. Mặt biển, mặt cát bắt dần nóng hơn. Hàng dừa dần ngả bóng. Sóng lúc này đạp dữ dội, liên hồi, tưởng chừng như có những cơn bão lớn sắp vụt qua. Ban trưa là thời điểm tuyệt vời nhất cho nàng biển thoả sức vùng vẫy giữa đại dương của riêng mình.Em và gia đình về lại khách sạn để dùng bữa trưa. Những món ăn ở đây khá là ngon, những món mà em thích thưởng thức nhất là món mì quảng và bánh xèo. Em ăn rất nhiều mà không biết chán. Sau khi dùng bữa trưa, mọi người đều về phòng nghỉ ngơi, ngủ một giấc sảng khoái, chuẩn bị cho chuyến hành trình của buổi chiều.Khi mặt trời dần buông, mọi người kéo nhau ra biển tắm. Biển lúc này đông đúc lắm, cả trẻ nhỏ và người lớn đều đến tắm. Xa xa có những chiếc dù khổng lồ và những chiếc du thuyền lao vun vút để mọi người thử thách mình chơi các trò mạo hiểm. Em thì dù rất thích nhưng cũng không dám chơi vì sợ.Về đêm, cả nhà tới trung tâm thành phố để chơi. Đà Nẵng về đêm quá đẹp, đẹp nhất trong những thành phố mà em từng tới. Những dãy nhà cao tầng san sát nhau, lung linh ánh điện. Từ trong các quán cà phê, tiệm trà sữa, những bản nhạc vàng lên đây thích thú. Mọi người đi bộ trên cầu để ngắm nhìn dòng sông Hàn vừa thơ mộng, vừa tươi mới. Không khí đầy mát mẻ khiến cho cuộc dạo bộ đầy phấn chấn. Bất chợt, em thấy những gia đình, những đôi tình nhân nắm tay nhau hạnh phúc đi dạo mà lòng lâng lâng. Đặc biệt hôm ấy là ngày cuối tuần nên em được dịp ngắm cầu Rồng phun lửa. Đó là hình ảnh rất tuyệt vời, em đã dùng điện thoại của bà để ghi lại khoảnh khắc diệu kỳ ấy.Sau ngày đầu tiên của chuyến du lịch, mọi người tuy khá mệt nhưng đều vui. Cảnh sắc Đà Nẵng đẹp, đẹp hơn những gì em tưởng tượng khi đi. Bởi thế mà ngày hôm sau mọi người quyết định dậy sớm hơn dự kiến để đi thăm quan được nhiều nơi.Ngày thứ hai gia đình em tiếp tục tới thăm quan Ngũ Hành Sơn, Bà Nà Hill, tượng Phật Bà,...và nhiều địa điểm khác nữa. Mỗi nơi đều có một vẻ đẹp và sự độc đáo riêng, đi qua mỗi địa điểm, mình đều lưu giữ lại những bức ảnh xinh để làm kỉ niệm.Đà Nẵng không chỉ đẹp đâu mà còn có những con người rất thân thiện và tốt bụng. Họ luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người mà không nề hà, khó khăn. Em còn nhớ hôm đó bố em bị rơi ví, trong đó có một ít tiền mặt và giấy tờ quan trọng, cứ tưởng là sẽ mất rồi nhưng nhờ chị bán vé số lượm được nên đã gửi cho công ăn quận trả lại cho bố. Những vị khách mới đến hỏi đường, ai cũng nở nụ cười tươi chỉ rất nhiệt tình mà chẳng ngần ngại. Điều đó, khiến em cũng cảm thấy ấm lòng vô cùng.
Chuyến du lịch của mình năm ngoái thật ý nghĩa. Dù đã xa Đà Nẵng nhưng em vẫn mong một lần được đến đây lần nữa. Mong rằng kì nghỉ năm sau bố mẹ sẽ dành cho em một chuyến du lịch tuyệt vời như thế nữa.
Những chuyến tham quan cùng bạn bè và thầy cô sao ? Có lẽ cũng rất nhiều nhưng để nói về chuyến du lịch đáng nhớ và tuyệt vời nhất thì không thể kể đến dịp đi thăm Lăng Bác ở cuối kì I năm lớp 2 .
Để cho học sinh nghỉ ngơi sau kì thi căng thẳng cũng như khích lệ tinh thần và khơi gợi ý tưởng viết văn của học sinh cho kì thi tiếp theo , nhà trường đã quyết định tổ chức một chuyến du lịch đến Lăng Bác . Sáng hôm đó , tôi dậy sớm hơn mọi ngày , nào là cặp , bình nước , quần áo dự phòng , gối , đồ ăn vặt ,…. Đều được tôi gói gọn vào trong túi . Ôi cái túi tội nghiệp , Nếu như bạn nhìn thấy nó thì có lẽ sẽ nghĩ đó là túi thần kì của Đô-rê-mon mất thôi ! Tôi nhét cả tỉ tỉ thứ vào đó khiến nó nhìn như muốn bung chỉ . Sau khi chuẩn bị xong tôi hí hửng đến lớp , cứ nghĩ rằng tôi đã đến sớm nhất lớp nhưng nhìn xem , một vài đứa bạn ( đáng ghét ) của tôi đã đến trước , bọn nó còn chỉ tay vào cái túi to đùng của tôi và nói : ‘’ơ kìa , sao cậu nhìn giống một con rùa đang vác trên lưng chiếc mai nặng ịch vậy ?’’ , tôi thầm rủa bọn nó . Sau khi cùng đám bạn đợi 30 phút sau thì cả lớp đã đông đủ , cô giáo cùng cô hướng dẫn viên dắt lớp chúng tôi ra xe . Sau khi ổn định chỗ ngồi , chuyến đi chính thức được khởi hành ! Phải nói sao nhỉ , bầu trời và cây cỏ hôm đó như đẹp hẳn hơn mọi hôm khiến tôi ngắm nghía mãi mà không biết chán . Không chỉ ngắm cảnh thôi đâu , trên xe còn tổ chức một vài trò chơi nho nhỏ nhưng thú vị nữa ! Khi bước vào bên trong Lăng , tôi choáng ngợp bởi cảnh đẹp trang nghiêm lạ thường của Lăng Bác . Trên đỉnh lăng là hàng chữ Chủ tịch Hồ Chí Minh ghép bằng đá ngọc màu đỏ thẫm , Cửa lăng làm từ các cây gỗ quý . Hướng dẫn viên yêu cầu chúng tôi xếp thành hàng ngay ngắn , cuối hàng là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi còn đầu hàng là cô hướng dẫn viên . Trước khi bước vào lăng , cô hướng dẫn viên có dặn dò chúng tôi rằng : “ Lăng Bác là nơi an nghỉ của Bác Hồ kính yêu nên các con hãy nhớ giữ trật tự khi vào Lăng Bác nhé ! “ ., sau đó thì ai nấy cũng đưa tay lên miệng rồi suỵt suỵt các thứ như đồng tình cũng như nhắc nhở . Chúng tôi bước vào trong Lăng với tâm trạng háo hức vô cùng .Tiền sảnh ốp đá hoa cương vân đỏ hồng, làm nền cho dòng chữ "Không có gì quý hơn Độc lập Tự do" và chữ ký của Hồ Chí Minh được dát bằng vàng. Cánh cửa vào phòng đặt thi hài có những người lính đứng trang nghiêm canh gác chặt chẽ . Chính giữa lăng là phòng đặt thi hài ốp đá cẩm thạch . Trên tường có 2 lá quốc kỳ và đảng kỳ lớn, ghép từ 4.000 miếng đá , hình búa liềm và sao vàng được ghép bằng đá cẩm vân màu vàng sáng. Thi hài Chủ tịch Hồ Chí Minh đặt trong hòm kính. Qua lớp kính trong suốt, thi hài Hồ Chí Minh nằm trong bộ quần áo ka ki bạc màu, dưới chân có đặt một đôi dép cao su. Không khí thật tĩnh lặng và trang nghiêm , cảm giác như chỉ cần một chiếc ghim nhỏ rơi xuống sàn là sẽ tạo nên một tiếng động lớn . Ra khỏi khu nhà chính , “đoàn tàu nhỏ” di chuyển ra phía sau của Lăng . Căn nhà gỗ giản dị cùng những cái cây xanh rợp bóng mát rượi , kia là cây vạn tuế , đây là cây đào , xa xa còn có bụi tre rì rào vẫy gọi nữa , tuyệt vời làm sao . Ồ, chú cá vàng dễ thương kia có vẻ làm cho chúng tôi thích thú . Sau khi đi hết một vòng thì chúng tôi lại dừng chân tại bãi cỏ xanh trước lăng để chuẩn bị ra về . Gần đến xe , đứa bạn của tôi lại bất chợt đau bụng , tôi cười thầm một cách nhan hiểm và tỏ ra tri thức nhất có thể và tiến lại gần nó , tôi bảo : “Này , theo như tớ biết thì khi đánh vào bụng thì cơn đau có thể dịu đi đấy , hay để tớ giúp cậu nhá ! “ ( kèm với nụ cười thân thiện ) . Tất nhiên chỉ là tôi lừa nó để trả thù vụ bảo tôi là rùa thôi , nhưng bạn biết đấy , học sinh lớp 2 rất ngây thơ mà đúng không ? Tuy nó có hơi nghi ngờ nhưng vẫn gật đầu , thế là tôi lấy hết sức đấm mạnh vào bụng nó một cái . Sau đó thì bạn cũng đoán ra rồi chứ ? Cảm giác của nó như tỉ lệ nghịch với cảm giác của tôi , nó thì ôm bụng đau điếng còn tôi thì cười hố hố trước mặt nó . Đúng là nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò . Khi lên xe , bác tài xế vui tính còn đề nghị chúng tôi hát một bài để….khuấy động không khí . Nhưng….lời đề nghị đó hơi sai lầm thì phải….Cả lớp tôi hát cứ như cái loa bật âm lượng tối đa vậy , đây là hét mới đúng . Đứa nào đứa ấy cứ gân cổ lên mà hét đến mức bên ngoài cũng phải bịt tai . Được một lúc thì lớp chúng tôi bắt buộc phải dừng việc hát lại vì đã suýt làm bác tài xế chệnh hướng . Khi về lại trường , ai cũng mệt mỏi mà về lớp ăn trưa , thế là kết thúc chuyến đi tuyệt vời .
Đây là một chuyến đi vô cùng lí thú, tôi không chỉ biết đến một địa danh mới mà tôi cũng nhận thức được rất nhiều điều thú vị, có sự trưởng thành hơn trong tình cảm, đó là sự kính yêu, là cảm xúc tự hào đối với vị cha già dân tộc, đối với lịch sử vẻ vang của dân tộc
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247