Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Tả lại con đường đến trường của em. câu hỏi...

Tả lại con đường đến trường của em. câu hỏi 964930 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Tả lại con đường đến trường của em.

Lời giải 1 :

Trong suốt sáu năm đi học, em đã kết thân được với nhiều bạn, nhớ nhiều thầy cô và cũng có rất nhiều kỉ niệm với họ. Nhưng những kỉ niệm đó làm sao có thể đong đếm được với những kỉ niệm của em với con đường thân quen-con đường suốt sáu năm cùng em đi học, cùng em về nhà và sẻ chia bao buồn vui hạnh phúc với em.

Con đường rộng, đủ hai làn cho hai xe ô tô đi qua. Ở giữa đường nhô lên và thoai thoải về hai phía để thoát nước khi trời mưa. Vạch phân chia làn đường màu trắng nổi trên con đường nhựa thân quen. Còn có cả những vạch kẻ trắng báo hiệu làn đường dành cho người đi bộ. Hệ thống đèn giao thông hoạt động tốt nên ít khi có tai nạn, đôi khi đường chỉ tắc vào những giờ cao điểm đông xe cộ, phương tiện qua lại mà thôi.

Con đường rất nhộn nhịp vì nó ở ngay giữa trung tâm thành phố Nam Định. Nó men theo nhũng ngôi nhà cao tầng hiện đại của nơi đây. Sáng sáng đi học em đèu thấy người dân đứng tập thể dục hoặc chạy bộ ngang qua. Còn gì vui hơn là vừa đi học vừa được ngắm những sợi nắng vàng tươi như mật ong chảy xuống trần gian, phủ lên vạn vật cái vẻ tươi mới phấn khởi để bắt đầu một ngày mới. Tiếng chim hót lanh lảnh như đang tấu lên bản nhạc chào đón ông mặt trời và vạn vật cùng nhau thức dậy và làm việc với năng lượng tràn đầy và với bao niềm vui. Tâm trạng em càng vui hơn khi đi qua từng dãy nhà, từng hàng cây. Những cái cây cao với tán lá xòe rộng, tạo bóng râm cho em khi đi bộ trên vỉa hè. Khi gặp những bạn khác cùng đến trường, chúng em nói chuyện ríu rít cùng nhau như mấy con chim non được gặp bạn bè mới. Hương hoa thơm thoang thoảng trong không khí. Nhưng trên đường mới thật sự náo nhiệt đông vui. Tiếng còi xe, tiếng xe đạp, tiếng cười đùa tạo nên một tạp âm hỗn độn nhưng cũng rất đặc biệt với người dân Thành Nam. Từng đoàn xe nối đuôi nhau tấp nập. Các bà các mẹ vội vã xách giỏ đi chợ cho kịp giờ. Những cô chú công nhân vận áo xanh vẫn cười thân thiện với chúng em dù họ đang rất khẩn trương để đến xí nghiệp. Nhưng đặc biệt nhất chắc hẳn vẫn là tiếng cười đùa nói chuyện của những đứa trẻ đang cắp sách đến trường. Nó vọng vào tất cả những ngõ ngách của thành phố, trở nên thật đặc biệt trong con mắt người Thành Nam, và là một phần không thể thiếu trên những con đường trung tâm thành phố và vào những buổi sáng đẹp trời như thế này.

Con đường là người bạn tri kỉ cùng em đến trường và nâng bước chân em trở về nhà. Những ngày em được điểm cao, được thầy cô khen, tâm trạng em vui vẻ thì dường như con đường cũng trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Em thấy con đường này như ngắn lại, em trở về nhà nhanh hơn để về khoe với bố mẹ điểm mười đỏ chói trong vở. Còn những hôm bị điểm kém, lòng em nặng trĩu bới bao nỗi buồn, không biết con đường có hiểu tâm trạng của em không? Em chỉ mong nó dài ra mãi, càng dài càng tốt để không phải về nhà ngay. Nhưng em vẫn thầm cảm ơn nó đã động viên an ủi em trở về nhà an toàn. Đây cũng là con đường lưu giữ nhiều kỉ niệm của tuổi thơ em. Từ việc đi học cùng nhau đến những câu chuyện cười chúng em kể cho nhau nghe, đường có nhớ không?

Được đi học trên con đường này là một niềm vui:sáng sáng được nghe chim hót, được hít thở không khí trong lành, thế là rất vui rồi. Mai này dù có lớn lên, thì người bạn này sẽ không phai mờ trong tâm trí em vì nó đã trở thành một phần vô cùng đặc biệt trong tâm hồn em, tuổi thơ em, và cả cuộc sống của em nữa!

ĐẢM BẢO VỚI BẠN ĐÂY LÀ BÀI MK TỰ VIẾT TRƯỚC TẾT, KHÔNG COPY, KHÔNG CHÉP MẠNG NÊN BẠN YÊN TÂM NHÉ!!!!!!!!

_CHÚC BẠN HOK TỐT_

Thảo luận

Lời giải 2 :

                                                          BÀI LÀM 

                Mỗi buổi sáng, tôi lại đạp xe trên con đường từ nhà đến trường. Đã từ lâu, con đường ấy như là một người bạn đồng hành gần gũi và luôn chia sẻ với tôi những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc đời học trò. Nhưng từ khi có dịch COVID-19, chúng tôi đã được nghỉ học một thời gian dài nên trong thời gian đó tôi đã không còn thường xuyên bước trên con đường từ nhà đến trường nữa. Nhiều lần phòng dịch ở nhà, tôi mong được đi học trở lại và khao khát ấy đã trở thành hiện thực khi tôi nhận được tin nhắn từ cô giáo chủ nhiệm là từ ngày mai chúng tôi sẽ được đi học trở lại.

                 Sáng hôm đó, tôi thức dậy thật sớm cùng với niềm vui sướng khôn tả. Vẫn như buổi sáng  thường ngày lúc còn đi học, tôi lúc nào cũng chuẩn bị thật kĩ những bài học cho một buổi học thật chu đáo. Sau đó đeo ba lô lên người rồi cùng chiếc xe đạp đi đến trường. Ôi! Buổi sáng hôm nay mới nhộn nhịp làm sao. Mới bước ra đến cổng mà tồi đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của các bạn học sinh đang thi nhau tới trường, của các bác nông dân ra đồng làm việc, ...... Con đường thẳng băng, rộng rãi trải ra như chào đón tôi. Đặc biệt, quang cảnh từ nhà tới trường rất thơ mộng bởi những hàng cây ven đường. Trên tán cây xanh, những chùm hoa xoan rụng xuống một màu trắng xóa, mấy rặng tre đung đưa như chơi đùa cùng chị gió. Vài cây bằng lăng xòe lá ra như hứng những giọt sương bạn mai mát lạnh, còn những bông hoa thì nở rộ lúc nào không hay. Những chú chim hót lên những điệu nhạc vui nhộn, rộn ràng như đang chào hỏi nhau một cách thân mật.

                   Bên cạnh bao ngả đường, quang cảnh vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi,  chỗ lõm. Nhưng tôi chẳng thấy nó xấu đi mà làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp. San sát nó là biết bao cửa hiệu với đủ mọi thể loại khác. Mấy bà bán rong luôn tay vẫy nước lên những đóa hoa đủ sắc màu từ ngoại thành mang vào. Những tiệm cơm, tiệm phở ai ai cũng đổ mồ hôi bóng nhẫy, luôn tay đơm đơm thái thái.

                    Khi chuẩn bị vào trường, tôi rất ngạc nhiên. Hai hàng hoa thanh tao tím lúc trước bị cắt cụt đến giữa thân hết sạch mà bây giờ đã mọc lên xanh um tùm, nở hoa tim tím trông mà nhớ mãi không quên. Mấy cây phượng vĩ  hai tháng nay không được chăm sóc thế mà nở hoa đỏ rực như những ngọn lửa thắp lên làm nổi bật con đường ấy.

                    Con đường ấy đã làm bạn với tôi từ năm còn học mẫu giáo cho đến bây giờ nên mỗi khi đi đâu xa tôi lại cảm thấy nhớ nhung, quyến luyến vô cùng. Tôi sẽ mãi khắc sau hình ảnh này vào trái tim tôi để sau này đi làm xa, không được gặp lại nữa thì không hối tiếc và nhớ nữa. Và dù mai đây có trưởng thành thì tôi sẽ cống hiến hết sức mình cho con đường từ nhà đến trường thêm đẹp đẽ và an toàn.

       BÀI VĂN NÀY MIK ĐƯỢC CÔ GIÁO CHO KIỂM TRA RỒI, CHẮN CHẮN ĐIỂM CAO NHÉ

       CHÚC CÁC BẠN THI TỐT NHA

       MOAHH MOAHH.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247