Dàn ý hóa thân nhân vật Tấm kể lại truyện
Mở bài :
- Giới thiệu bản thân, dẫn dắt về vào câu chuyện Tấm Cám
Thân bài :
Để đóng vai thành nhân vật Tấm thì em cần lưu ý kể lại câu chuyện theo trình tự và cách xưng hô khi kể:
- Tôi và Cám vốn là hai chị em cùng cha khác mẹ, mẹ tôi mất sớm, sau đó ít lâu thì người cha cũng lâm bệnh qua đời, tôi phải sống cùng dì ghẻ và Cám
- Tôi bị mẹ con Cám đối xử rất tàn tệ, ngày ngày phải làm việc, phục vụ họ. Trong khi đó, Cám lại được nuông chiều, chỉ biết rong chơi.
- Một hôm dì ghẻ sai tôi và Cám đi mò cua bắt ốc. Cuối ngày, ai thu được nhiều nhất sẽ được thưởng một chiếc yếm đỏ. Cám đã lừa tôi đi tắm gội để lấy giỏ cá của tôi trút hết vào giỏ của mình, ngang nhiên đem về đổi lấy yếm đỏ.
- Lên bờ, thấy giỏ trống không, tôi buồn bã bật khóc nức nở. Bụt liền hiện lên hỏi. Nghe rõ sự tình, Bụt bảo tôi lấy con cá bống còn sót trong giỏ về nuôi dưới giếng, mỗi khi cho ăn thì gọi:
“Bống bống bang bang
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người. ”
Tôi về nhà và làm theo. Song mẹ con Cám biết được, nhân lúc tôi đi vắng, làm thịt bống
- Tôi trở về gọi mãi không thấy bống đâu, liền khóc. Bụt hiện lên, tôi kể lại đầu đuôi. Bụt bảo lấy xương cá bống bỏ vào bốn cái lọ rồi đem chôn dưới bốn chân giường mình nằm. tôi nghe lời Bụt dạy, nhưng tìm mãi không thấy. Thấy thế gà lại nói: "Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc, ta bới xương cho”. Tìm được xương tôi bèn bỏ lọ và chôn dưới 4 chân giường như lời Bụt dặn.
- Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Hai mẹ con Cám cũng đi dự, tôi muốn đi dự hội nhưng bị dì ghẻ trộn một đấu gạo với một đấu thóc bắt ở nhà nhặt cho xong. Lần này Bụt lại hiện lên giúp đỡ, bảo tôi đào bốn cái lọ chôn ở bốn chân giường lên sẽ có đầy đủ quần áo, ngựa để dự hội, lại sai thêm đàn chim sẻ nhặt thóc gạo giúp.
- Lúc qua cầu, tôi vô ý làm rơi mất một chiếc hài xuống nước. Khi đoàn hộ tống nhà vua đi dự hội nhặt được chiếc hài ấy. Vua ngắm chiếc hài rồi ra lệnh: “Hễ đàn bà con gái nào dự hội ướm vừa chiếc hài này thì vua sẽ cưới làm vợ”. Tôi đến hội, ướm thử chiếc hài, vừa như in. Vua bèn đón tôi về dinh làm vợ.
- Đến đây là những lần tôi bị mẹ con Cám hãm hại, luân chuyển từ kiếp này sang kiếp khác :
+ Trong ngày giỗ cha, tôi về nhà thì bị bà dì ghẻ chặt cây cho ngã chết trong lúc trèo lấy cau cúng cha.
+ Dì ghẻ đưa Cám vào cung thay tôi.
+ Tôi chết lại hóa thành vàng anh đến cạnh vua, thấy vàng anh luôn gắn bó bên vua, Cám ghen, thấy nhà vua đi vắng liền bắt chim làm thịt nấu ăn, chôn lông chim ngoài vườn. Chỗ đó mọc lên hai cây xoan đào.
+ Vua mắc võng ở cây xoan đào thì luôn thấy hình ảnh của tôi. Thấy thế, Cám chặt cây xoan đào làm khung cửi.
+ Song khi Cám dệt bằng khung cửi thì thấy tiếng khung cửi kêu :
“Cót ca cót két.
Lấy tranh chồng chị,
Chị khoét mắt ra. ”
+ Cám sợ hãi đem đốt khung cửi, chôn tro ở một nơi thật xa. Chỗ đó mọc lên một cây thị, có một trái thị duy nhất. Bà hàng nước đi qua, quả thị rụng vào bị. Từ đó, ngày nào đi chợ về bà cũng thấy nhà cửa ngăn nắp, cơm nước sẵn sàng. Ngạc nhiên, một hôm bà lão giả vờ đi chợ rồi quay lại rình xem. Bà thấy một cô gái xinh đẹp từ quả thị bước ra, nấu cơm, sửa soạn nhà cửa. Bà vội chạy vào nhặt cái vỏ thị, xé vụn. Từ đó hai người sống với nhau như mẹ con.
- Một hôm nhà vua đi qua hàng nước, thấy miếng trầu cánh phượng giống miếng trầu tôi têm khi xưa, liền hỏi chuyện. Tôi và vua gặp lại nhau, vua đón tôi về dinh, hai chúng tôi sống hạnh phúc bên nhau.
(Nếu muốn em có thể kể thêm kết thúc truyện với chi tiết Cám chết do tắm nước sôi, mụ dì ghẻ chết cũng chết theo...)
Kết bài :
- Nêu ý nghĩa, cảm nhận về câu chuyện.
- Bài học rút ra được.
Tuyển chọn văn mẫu hóa thân vào nhân vật Tấm kể lại chuyện đời mình
Bài số 1
Tôi là Tấm, hoàng hậu của một nước. Hôm đó nhân ngày giỗ của cha, tôi trở về nhà với bao cho tròn chữ hiếu, nhưng nào ngờ đâu, cuộc đời tôi bắt đầu với nhiều biến cố xảy ra đúng ngày hôm ấy.
Tôi về đến nhà khi mặt trời chưa qua khỏi ngọn tre. Dì và Cám rất niềm nở chào đón tôi một cách khác thường. Dì nhờ tôi trèo lên cây cau xé một buồng để cúng cha. Tôi vâng lời dì trèo lên. Tôi nhớ về ngày xưa khi tôi chưa trở thành hoàng hậu, tôi vẫn thường trèo xé cau mang bán. Bao nhiêu kí ức chợt trở về.
Tôi mồ côi mẹ từ bé, được ít lâu thì cha đi bước nữa.Nhưng chẳng bao lâu, cha cũng bỏ tôi mà đi. Cũng từ đó tôi sống cùng dì ghẻ và Cám - cô em gái cùng cha khác mẹ với tôi. Từ lúc cha mất, tôi phải làm rất nhiều việc: ra đồng chăn trâu từ sáng sớm, rồi về nhà gánh nước, đến thái khoai, vớt bèo. Ban đêm còn phải xay lúa nữa cũng chưa hết việc …
Có lần dì đưa cho tôi và Cám mỗi người một cái giỏ bảo ra đồng bắt tôm tép, ai bắt được nhiều hơn thì dì thưởng yếm đỏ. Tôi mò cua bắt ốc đã quen nên chỉ một lát là xong, thấy vậy Cám lừa tôi, tranh thủ chút hết tôm tét vào giỏ của nó. Phát hiện, tôi chỉ biết ngồi khóc, Bụt đã hiện lên hỏi tôi sự tình. Sau đó Bụt này bảo tôi tìm lại trong giỏ xem còn thứ gì nữa không. Trong giỏ chỉ còn con cá bống. Tôi đem con cá bống ấy về nuôi nhưng không được bao lâu thì bống bị người ta ăn thịt. Bụt lại hiện lên và bao tôi tìm lại xương bống rồi đem chôn ở 4 chân giường.
Ít lâu sau thì nhà vua mở hội. Dì và Cám không muốn cho tôi đi nên đã trộn hẳn một đấu thóc với một đấu gạo rồi sai tôi ngồi nhặt riêng từng loại. Tôi lại khóc và Bụt hiện lên giúp đỡ, sai đàn chim sẻ xuống nhặt giúp tôi. Nhưng nghĩ tới việc tôi cũng không có áo quần đi dự hội nước mắt tôi rơi. Bụt hiện lên và bảo tôi đào bốn cái lọ ở chân giường lên. Ôi! Biết bao nhiêu thứ. Nào là áo quần đẹp, giày thêu, cả một con ngựa và bộ yên cương xinh xắn.Tôi vội thay y phục thắng ngựa đi tham dự hội. Không may giữa đường tôi làm rơi mất một chiếc giày, thế là tôi gói chiếc giày còn lại kia vào khăn rồi đi tiếp. Đến tận bây giờ tôi vẫn không biết tại sao nhà vua lại lượm được chiếc giày đó của tôi. Cũng nhờ đó mà bây giờ tôi mới có diễm phúc làm vợ chàng.
Đột nhiên cả thân cau rung chuyển đưa tôi trở về với thực tại. Tôi vội hỏi dì thì dì nói là dì đuổi kiến. Tôi chưa kịp xé cau thì cây đổ. Khoảng thời gian trước khi tôi không còn biết gì nữa thì tôi vẫn nhận ra chính dì đã âm mưu hại tôi.
Đôi mắt tôi từ từ nhắm lại và tôi cảm thấy như tôi được đưa tới một thế giới khác. Khi mở mắt ra thì tôi không còn là mình nữa mà là một chú chim vàng anh nhỏ bé. Tôi bay trở về hoàng cung với mong muốn ở cạnh chồng mình. Thì ra dì ghẻ và Cám hãm hại để thay thế tôi ở bên cạnh chàng. Tôi bèn đậu trên cành cây hót vang:
“Phơi áo chồng tao phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao.”
Sau đó, tôi đi tìm chồng mình. Vì tiếng hót vui tai, tôi luôn líu lo bên cạnh chàng. Cho đến khi chàng nói: “Vàng ảnh, vàng anh, có phải vợ anh chui vào tay áo” thì tôi biết rằng chàng vẫn luôn nhớ về mình.
Chàng bèn sai người làm một cái lồng bằng vàng cho tôi ở, sau đó tôi và chàng lại quấn quýt bên nhau. Cám thấy vậy, nhân lúc chàng đi vắng bèn giết thịt rồi vứt lông ra ngoài vườn. Lần này thì Bụt hiện lên, giờ tôi đã biết lần trước Bụt đã giúp tôi biến thành vàng anh, cho tôi cơ hội sống lại. Lần này người lại giúp tôi biến thành hai cây xoan đào ngay tại đống lông chim đó. Khi đi ra vườn ngự, chẳng mấy cây lớn tỏa bóng mát, chàng thấy vậy bèn sai quân hầu mắc võng cho chàng.
Mặc dù tôi không thể nói gì được gì dưới hình hài xoan đào nhưng được ở bên cạnh chàng tôi cũng rất hạnh phúc. Cũng chẳng được bao lâu, Cám lại quyết tâm ra tay với tôi, trong đêm mưa gió ấy, chính Cám đã dùng dao chặt tôi ra từng đoạn. Tôi đau đớn nhưng tôi không thể kêu cứu. Cám mang tôi đi đóng thành khung cửi. Vì quá tức giận nên khi Cám sử dụng khung cửi tôi đã chửi rủa: ”Cót ca cót két, lấy tranh chồng chị,chị khoét mắt ra “.
Cám sợ hãi ra mặt, chạy vội đi, cuối cùng Cám dùng một ngọn lửa để khiến tôi một lần nữa biết mất. Có lẽ nó muốn chắc chắn hơn nên đã mang tất cả phần tro bụi còn lại của tôi ra khỏi hoàng cung, mang đi thật xa.
Nhưng có lẽ số phận chưa muốn chàng và tôi phải xa nhau mãi mãi nên từ chỗ tro bụi của tôi mọc lên một cây thị. Con người tôi một lần nữa lại biến hóa. Tôi trở thành một trái thị duy nhất trên cây, tỏa hương thơm ngát. Cho đến một ngày, bà hàng nước ngửi thấy mùi thơm, ngẩng đầu nhìn lên và nói: “Thị ơi thị, rụng vào bị bà, bà đem bà ngửi chứ bà không ăn” thì tôi biết rằng tôi đã gặp được người tốt thực sự. Tôi thả mình vào bị của bà trao phó số mệnh tôi vào tay con người ấy nhưng tôi hi vọng lần này là lần cuối cùng tôi phải biến hóa.
Có lẽ tôi đã lựa chọn đúng khi quyết định rơi vào bị bà hàng nước ấy. Ngày nào bà lão cũng đi chợ và khi ấy tôi mới chui khỏi vỏ thị để phụ bà lão dọn dẹp nhà cửa. Thật hạnh phúc làm sao khi trở về với hình dáng con người.
Như mọi ngày, khi bà lão ra khỏi nhà thì tôi lại thoát mình ra khỏi vỏ thị để giúp bà dọn dẹp nhà cửa nhưng hôm nay thì bà lão đột nhiên trở về. Bà chạy ngay tới và ôm chầm lấy tôi, xé vụn vỏ thị. Từ đó tôi sống chung với bà lão và bà ấy coi tôi giống như con gái bà. Tuy có được cuộc sống bình yên nhưng tôi lúc nào cũng nhớ về chàng vì vậy tôi luôn têm trầu cánh phượng mà nhớ đến chàng.
Cuối cùng, chắc số phận thương tình, chàng ghé chân qua hàng nước của bà lão, thấy miếng trầu hình dáng quen thuộc mới hỏi chuyện. Thế là vợ chồng tôi đã được đoàn tụ, tôi hạnh phúc khôn cùng.
Qua bao đau khổ, giờ đây tôi chỉ mong sống phần đời còn lại của mình thật yên bình và hạnh phúc bên chàng mà thôi. Và tôi cũng chợt hiểu ra, mọi thứ trên đời này đều có quan hệ nhân quả. Ở hiền gặp lành, ở ác gặp
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 10 - Năm thứ nhất ở cấp trung học phổ thông, năm đầu tiên nên có nhiều bạn bè mới đến từ những nơi xa hơn vì ngôi trường mới lại mỗi lúc lại xa nhà mình hơn. Được biết bên ngoài kia là một thế giới mới to và nhiều điều thú vị, một trang mới đang chò đợi chúng ta.
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247