Cuộc sống luôn chứa chan biết bao tình thương,biết bao nhiêu những con người độ lượng,biết quan tâm đến người khác.Và câu chuyện sáng nay ở trường tôi chính là một phần giải thích.
Buổi tối hôm ấy,bên ánh lửa bập bùng trong lò sưởi cùng với gia đình,tôi từ từ kể lại câu chuyện ấy cho bố mẹ nghe.
Vào buổi sáng,tiết trời mát mẻ,học sinh đến trường sớm nô đùa,dưới ánh mặt trời,biết bao trò chơi đc bày ra:Nào là nhảy dây,đá cầu,đá bóng,..cả đám đang đùa vui,chợt nghe tiếng la của ai đó ở một góc sân.Hoá ra đó là tiếng của một bạn nữ.Mọi người túm tụm lại xem có chuyện gì.Bỗng một bạn hét lên:
- Chết rồi!Bạn ấy bị một mảnh sành nhỏ trong suốt đâm vào chân chảy máu rồi!Ai đó hãy đưa bạn ấy lên phòng y tế của trường đi!
Ai dường nhe cũng lo cho bạn nữ ấy,nhưng mà đứa nào cũng ngại khi phải đưa bạn ấy lên phòng y tế pử tận tầng ba.Mọi người nhìn nhau,im phăng phắc.Nhưng rồi không ai bảo ai,cả đám cùng nhau đỡ bạn dậy,rồi thay phiên nhau cõng bạn lên.Vì được đưa lên y tế kịp thời,bạn nữ đã ổn hơn.Nhưng do vết thương khá sâu nên bạn cần có thời gian để phục hồi.
Sau khi nghe xong câu chuyện,bố mẹ tôi bảo:"Đó con thấy ko?Trên đời còn rất nhiều những người cao cả,sẵn sàng giúp đỡ người khác khi cần phải không nào?"Câu chuyện của tôi là thế đấy
Bài làm
Hôm nay thời gian như trôi chậm lại như đang trêu tức tôi, tôi cố gắng cầu xin thời gian nhanh trôi qua để tôi được về nhà. Mà là để tôi về bên bố tôi để tôi có thể kể chiến tích "huy hoàng" của mình hôm nay. Vừa về đến nhà, tôi liền gọi: "Bố ới ời ơi ...!" Nhưng không thấy bố trả lời, tôi lại phải ngồi chờ đợi: "Haiizz! Thời gian lại chọc tức mình nữa rùi". Mẹ đi làm về muộn nên trưa nay chỉ có bố và tôi ăn cơm. Tôi vừa nấu cơm vừa nhắc đi nhắc lại "điều đó" để không bị con (tôi hay quên lắm). Bố vừa về đến nhà, thấy bố còn mệt nên tôi lấy cho bố chai nước để chờ đến lúc ăn cơm. Khi ăn cơm, tôi liền bảo bố: "Con có 1 chuyện này muốn kể cho bố nghe ạ". Bố tôi thấy thế gật đầu - cái gật vẫn còn thấm chút mệt mỏi. Tôi bắt đầu kể
Giờ ra chơi đó, tôi và bạn đang mải miết đá cầu, mọi người đang vui đùa rất vui vẻ rồi tiếng "bịch" đã phá vở sự yên lặng đó. Một bạn khi đang chơi không cẩn thân đã va mạnh vào chậu cây. Mọi người hoảng loạn ra sức chạy đi gọi cô thì tôi nhìn thấy bạn có vẻ đau đớn thì tôi bắt đầu vào và sơ cứu. Tôi nhẹ nhàng đặt bạn xuống và buộc 2 vòng băng to bản ở khung chậu, băng số 8 xung quanh mắt cá chân và bàn chân và băng 1 băng rộng bản ở đầu gối. Tất nhiên là băng tôi xé ra từ giẻ và một phần áo để cố định. May mà hôm nay lớp tôi chuẩn bị lao động. Xe y tế đến và đưa bạn ấy đi. Cô tuyên dương tôi vì tôi đã cứu bạn ấy kịp thời.
Kể xong thì nét mệt mỏi của bố tôi đã biến mất và thay vào đó là vẻ tự hào. Bố tôi vỗ vào lưng tôi và bảo rằng: "Đúng là con trai ta". Tôi thật vui mừng và hạnh phúc khi được như vậy. Tôi, có lẽ sẽ làm bác sĩ chăng (Điều trên cũng góp phần củng cố giấc mơ làm bác sĩ của tôi_)
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247