Tôi được sinh ra và lớn trên trên mảnh đất thẳng cánh cánh cò bay. Mới sáng sớm tỉnh dậy, khi mặt trời còn chưa thức dậy. Màn đêm nhường chỗ cho những ánh nắng bắt đầu một ngày mới. Những chiếc lá lẳng lạng rơi xuống đánh thức những đang năm trong chăn. Ông mặt trời roi những tia nắng xuống trần gian, đã đến lúc tôi đi học. Xuống đường có rất nhiều hàng lề đường mà chúng ta có thể thưởng tất hương vị từ chúng. Những chị sinh nhẹ nhàng nhãn nhặn trong chiếc áo dài thướt tha. Còn chúng tôi là những cậu học trò nhỏ khoác trên mình chiếc áo trắng, Trên cổ đeo một chiếc khăn quàng mà khiến chúng tôi tự tin, ghi nhớ những công không nhỏ của các chiến sĩ đã hi sinh thân mình cho đất nước. Tùng.....Tùng .....Tùng chiếc trông vào lớp và nó đã kết thúc cho một buổi sáng thanh bình của tôi .
Đáp án:
Bạn có thể tham khảo bài của mình:
Lại bắt đầu ngày mới tràn đầy sức sống, quê hương em cũng vậy. Mỗi buổi sáng, quê hương như một mầm non tươi xanh mới nhú lên, tràn đầy năng lượng, trên các cánh đồng lúa đã chín hòa cùng không khí trong lành của buổi bình minh. Không còn gì tuyệt hơn khi được ngồi ngắm cánh đồng lúa quê hương mình dưới nắng bình minh.
Khi tiếng gáy của chú gà trống vang lên:"Ò...ó....o" báo hiệu trời đã sáng, nhìn những màn sương còn dày đặc như những tấm lụa trắng mềm mại, bao phủ khắp nơi xung quanh nhà em. Ánh đèn điện lấp lóa trong màn sương mù dày đặc, lúc hiện lúc ẩn như những con đom đóm sắp sửa tắt đèn về đi ngủ khi đi canh gác về. Chỉ tầm được một lúc, màn sương bắt đầu phai mờ đi, nhạt dần nhạt dần, liền hòa tan vào trong không khí. Lúc đó bầu trời trong veo của buổi bình minh mới hiện ra, lấp ló vài đám mây con mờ nhạt đang lơ lửng trên trời đi tìm mẹ, lâu lâu lại vài chú chim buổi sớm qua, đậu trên các cành cây cao, mái nhà hót véo von.
Ông Mặt Trời vừa thức dậy, vươn vai dần nhô lên sau lũy tre làng. Các hạt sương bé con còn đọng lại trên những hạt lúa, lá lúa, ngọn cỏ ven đường được những tia nắng sớm rọi vào, long lanh, lấp lánh như nhưng viên pha lê bé tí tẹo. Những tia nắng sớm vui mừng, mừng rỡ nhảy nhót trên những lá lúa vàng ươm, hòa cùng với tiếng nhạc vi vu, trầm bổng của chị gió. Các tia nắng bé nhỏ, nghịch ngợm hân hoan gọi thêm các anh, chị mây trắng phau cùng tới nhảy nhót, ca hát.
Cánh đồng lúa vàng ươm, báo hiệu mùa gặt đã tới. Khi nhìn từ trên cao xuống, trông cánh đồng lúa mượt mà như những vị thiếu nữ đến tuổi trăng tròn. Từng cây lúa như một người mẹ, nuôi dưỡng con, chăm sóc con, ru con ngủ. Đến khi con lớn khôn, mẹ lúa đã già đi, ngả một màu vàng rượm, lưng cong hơn vì đã vất vả nuôi các bé thóc lơn lên. Mặt trời đã lên cao, chiếu rọi ánh nắng trên con đường làng tấp nập người đi gặt lúa. Cây lúa hân hoan reo hò, vui mừng vì sắp được gặt hái. Các bác, các cô, các chú,... vui mừng khi thấy các cây lúa hạt to , chắc mẩy, bù đắp cho các công lao chăm sóc, bảo vệ lúa dù là ngày mưa hay nắng. Trên khắp cánh đồng nhộn nhịp hẳn lên, có rất nhiều người đi gặt lúa, họ vừa gặt, vừa trò chuyện với nhau, ca hát để xua tan nỗi mệt nhọc. Dưới ánh nắng mặt trời chói chang, các bác nông dẫn vẫn đang mải mê gặt lúa mà không hề than thở mặc dù rất mệt nhọc nhưng trên đôi môi của họ vẫn luôn có một nụ cười vui tươi. Bên cạnh những gốc cây sấu to gần đó, có những đứa trẻ con theo ra đồng, những người nông dân gặt lúa mệt nhọc đang ngồi nghỉ ngơi, nhưng giọt mồ hôi chứa đầy sức lao động đang dần dần chảy xuống từ trên khuôn mặt hị. Thật là một cảnh tượng của mẹ Thiên Nhiên ban cho rất tuyệt vời, một cảnh tượng chứa đầy sức sống, sức lao động của những người nông dân.
Buổi bình minh trên cánh đồng lúa thật đẹp biết bao, chúng gợi tới những kí ức thật thơ ngây, hồn nhiên. Em rất thích được ngắm cánh đồng lúa bình minh trên quê hương em.
(Ko mạng bài này là này cũ của tui)
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247