Trang chủ Tiếng Việt Lớp 5 Viết bài văn kể lại một kỉ niệm tuổi học...

Viết bài văn kể lại một kỉ niệm tuổi học trò của em. Đọc kĩ đề trước khi làm! câu hỏi 3990878 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Viết bài văn kể lại một kỉ niệm tuổi học trò của em. Đọc kĩ đề trước khi làm!

Lời giải 1 :

Nhớ về mùa hạ, chúng ta không chỉ nhớ đến những chùm hoa phượng, những tiếng ve sầu kêu râm ran khắp các con đường làng mà còn nhớ về những buổi lễ tổng kết năm học. Buổi lễ ấy luôn gợi cho em nhiều cảm xúc.

Hôm ấy, em dậy từ rất sớm để chuẩn bị đến trường. Mặt trời bắt đầu nhô lên để tỏa ánh nắng khắp mọi nơi. Ở trường, tất cả học sinh đều mặc đồng phục quần đen, áo trắng, đeo khăn quàng đỏ và đội mũ ca lô. Đúng 7 giờ, bác bảo vệ đánh những tiếng trống Tùng! Tùng! Tùng! để thúc giục học sinh các khối lớp xuống sân trường tập trung, xếp hàng cho ngay ngắn. Đúng 8 giờ 15, buổi lễ bắt đầu. Tấm bảng màu đỏ có in dòng chữ "LỄ TỔNG KẾT NĂM HỌC 2017 - 2018" màu trắng được treo ở chính giữa sân khấu, bên dưới là chiếc bàn để phần thưởng dành tặng cho các cá nhân có thành tích học tập tốt. Phía bên phải sân khấu là tượng Bác Hồ vĩ đại được đặt trang nghiêm, phía bên trái là bục phát biểu của thầy cô và các vị khách quý. Mở đầu chương trình là các tiết mục văn nghệ rất hay và đặc sắc được mọi người cổ vũ nhiệt tình. Sau đó, toàn trường tiến hành lễ chào cờ. Thầy cô, các vị đại biểu cùng toàn thể học sinh đứng nghiêm trang hướng về lá cờ Tổ quốc và hát vang bài Quốc ca. Giây phút ấy thật thiêng liêng làm sao!

Để tiếp tục chương trình, cô giáo Hiệu trưởng lên tổng kết kết quả học tập của cả trường trong năm học vừa qua. Cô đưa ra phương hướng nhằm phát huy ưu điểm và khắc phục nhược điểm.

Phần cuối buổi lễ là phần trao thưởng cho các tập thể, cá nhân có thành tích học tập xuất sắc. Thầy Tổng phụ trách Đội đọc đến lớp nào thì đại diện của các lớp lên nhận thưởng. Có lẽ đây là phần được các bạn học sinh mong chờ nhất nên mỗi khi lớp hoặc cá nhân nào lên nhận thưởng là các bạn nổ những tràng pháo tay chúc mừng rất giòn giã. Sau phần trao thưởng là lời tuyên bố bế mạc của thầy Tổng phụ trách, các bạn học sinh cầm ghế của mình trở về lớp để nhận giấy khen và nghe giáo viên chủ nhiệm dặn dò khi về nghỉ hè.

 Chúng em vui vì nghỉ hè sẽ được bố mẹ cho đi chơi hoặc về thăm quê nội, quê ngoại nhưng chúng em cũng có chút buồn vì không được đến lớp vui đùa cùng các bạn. Chúng em chào tạm biệt nhau để ra về mà trong lòng đầy lưu luyến.

Thảo luận

Lời giải 2 :

$#SammyCute$

 

 Cô giáo Dung là một người đã nâng đỡ, dìu dắt tôi những bước đi đầu tiên của tuổi học trò. Mỗi khi nhớ về cô là kỉ niệm thân thương của tuổi học trò lại ùa về trong tôi.

 Cô Dung có dáng người thon thả, khuôn mặt rạng rỡ, mái tóc dài đen nhánh. Cô chăm chút, yêu thương học trò như con của mình. Một lần, đúng lúc sắp tan học thì bỗng dưng trời nổi cơn dông. Bầu trời tối sầm lại, sấm chớp ùng oàng, gió gầm rít, cây cối vặn mình nghiêng ngả. Và cơn mưa trút ào ào xuống. Cả lớp tôi ai cũng rất sợ trước cảnh tượng mưa gió ấy. Cô Dung vội đóng cửa lớp, cài then, và động viên cho chúng tôi. Bố mẹ các bạn lần lượt đến đón. Nhưng tôi chờ mãi mà không thấy bố mẹ đến. Trời thì đã nhá nhem tối, các bạn đã về hết, trong lớp học chỉ còn mình tôi và cô giáo. Cô gọi điện cho bố mẹ tôi mấy lần mà không liên lạc được. Tôi sợ quá, òa khóc nức nở. Cô lại gần dỗ dành, an ủi tôi khiến tôi thấy ấm lòng. Thế rồi cô quyết định đưa tôi về nhà. Tôi chưa bao giờ thấy cảnh ngập lụt kinh hoàng đến vậy. Con đường quen thuộc mọi ngày, nay biến thành một con sông đầy nước. Cô định chở tôi bằng xe máy nhưng nước ngập cao quá. Cô đành để xe lại trong trường rồi choàng áo mưa và cõng tôi trên lưng. Nước ngập quá đầu gối, cô lần từng bước. Tôi ôm chặt cổ cô và khóc thút thít. Toàn thân cô ướt sũng, môi tím ngắt. Tôi cảm nhận được hơi ấm từ tấm lưng cô. Vừa lần mò từng bước, cô vừa thì thầm an ủi tôi. Cuối cùng, cô trò tôi cũng lội qua quãng đường lụt và về đến nhà.

 Cùng lúc đó, bố mẹ tôi hớt hải đi về. Bố mẹ rối rít cảm ơn cô. Cô chỉ nở nụ cười trên đôi môi tái nhợt rồi chào từ biệt. Bóng cô nhòa đi trong làn nước mưa trắng xóa. 

 Tôi vẫn còn nhớ lúc bé tôi hay được bà cõng, mẹ ôm, nay đến trường được cô giáo cõng trên lưng. Vậy là tôi đã có người mẹ thứ hai là “cô giáo mến thương ở trường”.

Bạn có biết?

Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.

Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự 5

Lớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247