Trong cuộc sống, ai cũng có những lúc phạm phải những sai lầm. Nó có thể bé nhỏ như vỡ 1 cái bát. hay những lần nói dối. em cũng vậy, em cũng đã có lần cùng với đứa bạn thân làm bố mẹ buồn lòng.
Khi ấy, em còn học lớp 5. Ở lớp em nôi lên phong trào sưu tập thẻ marinboy bằng cách mua gói bánh trị giá 10 nghìn đồng chỉ để lấy 1 thẻ trong gói bánh đó. Khi thu thập đủ bộ thẻ có thể đổi được món quà là một bộ hình lắp ráp hay chiếc xe đạp hoặc một bộ cặp sách. Lúc ấy em và bạn em rất say mê những thẻ bài ấy, vừa có thể chơi và vừa có thể đổi quà nên em cùng với bạn em rất thích thú, và người bạn đó có tên là: Hiếu. Khi ấy em và bạn em say mê lắm, hoặc cũng có thể nói mê mẫn. Cữ đến những ngày nghỉ cuối tuần là em cùng với bạn em lập kế hoạch xin tiền (vòi tiền) ba mẹ để có thể mua đc 1 hoặc 2 gói bánh. Co lúc em đã dùng hết số tiền tiết kiệm được trong tháng chỉ để mua gói bánh và lấy thẻ đem khoe với các bạn trong lớp vì lúc mới có đứa đem khoe thì các đứa trong lớp đã bắt đầu xúm nhau kéo xuống căn tin trường để mua 2 3 hộp bánh và đem khoe thẻ với nhau, lúc có đứa trúng được thẻ vàng em đã cảm thấy thích thúc hơn rất nhiều. và thế là em đã đưa ra 1 quyết định khiến em cảm thấy đến giờ vẫn còn hối hận. Lúc đó em đã nói dối mẹ là lớp em cần đóng tiền quỹ và mỗi 1 người là 50 nghìn. khI đó mẹ em rất tin tưởng và ko hỏi gì mà đưa cho em ngay, em rất vui và cũng rất hối hận vì đã lừa dối mẹ khi đó. Nhưng rồi em cũng lấy mua thẻ, em cũng đã rủ hiếu làm như vậy để có tiền mua thẻ, nhưng hiếu lại cho rằng làm vậy là không tốt nên đã khuyên em nói thật cho mẹ biết nhưng em đã phủ đi lời nói của hiếu và tiếp tục xin thêm lần nữa. Lần này em nói là trên lớp em cần tiền mua đồ dùng học tập, nên em cũng đã xin 50 nghìn như lần trước. Nhưng cái gì thì cũng sẽ lộ giống câu nói: ' cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra'. Và đúng như vậy, lần này cô giáo em đã điện lên cho mẹ em biết tình hình của em, cô bảo mẹ là: - Nhà mình có túng thiếu quá không ? sau cháu nó trên lớp bị thiếu đồ dùng học tập quá chị ? Khi ấy em đã rất run sợ và biết rằng đằng nào mình cũng sẽ bị la và đánh, nên khi về đến nhà em đã không nói gì với mẹ và né tránh. Ngày hôm sau em đã gặp hiếu và nhờ Hiếu tìm cách bao che cho mình.... Tối đến, vào giờ ăn cơm mẹ kêu em ăn xong và vào phòng gặp mẹ nói chuyện. Lúc đầu em cứ tưởng mẹ sẽ la và đánh em...nhưng ko, mẹ em nhẹ nhàng hỏi thăm sở thích của em, việc trong lớp.v.v. Em cũng kể cho mẹ nghe và mẹ nói với em rằng chỉ cần em cố gắng học tập và điểm số được nâng cao mẹ sẽ đáp ứng cho em thứ em muốn. Em đã rất vui khi mẹ nói và 1 phần cũng là nhẹ đi phần việc em giấu mẹ nối dối xin tiền mua bánh.
Nhờ vậy em cũng đã học được về bài học là không được nói dối người khác, và biết yêu thương mẹ nhiều hơn, không được để bản thân sa ngã vào ham muốn, nếu muốn có thì phải cố gắng đạt được bằng chinh bản thân, thực lực của chính mình.
Em đã nhận được bài học sau việc này, em cảm thấy rất hối hận, có lỗi với mẹ và Hiếu vì đã rủ rê làm theo mình dù biết là ko tốt. Nhất định em sẽ cố gắng học tập để sau này có ích cho xã hội, trở thành một đứa con ngoan trong gia đình mai sau báo đáp lại ơn đấng sinh thành và nuôi dạy !
Trong cuộc đời mỗi người, ai chẳng có những phút giây lỗi lầm. Nhưng điều quan trọng là, sau mỗi lần mắc lỗi, chúng ta biết hối hận và sửa chữa sai lầm ấy. Tôi cũng đã có một lần mắc lỗi với chính người bạn thân của mình hồi năm học lớp 4. Đó là một trải nghiệm buồn vì suýt chút nữa chính tôi đã tự tay giết chết đi một tình bạn đẹp.
Tôi và Hiếu chơi với nhau từ nhỏ, nhà ở cạnh nhau nên chúng tôi lại càng thân hơn, đi đến đâu cũng dính lấy nhau như hai chị em vậy. Chơi thân là thế, nhưng mọi người thường bảo tôi với Hiếu như hai thỏi nam châm trái dấu. Hoa hiền lành, ít nói, trầm tính và chắc chắn, còn tôi thì lại khá tinh nghịch, trong người lúc nào cũng có dư thừa năng lượng, gặp ai đều có thể nói chuyện thoải mái. Những lúc như vậy, tôi lại cười, coi như bù trừ cho nhau vậy. Hàng ngày, ngoài việc đi học cùng nhau, Hiếu còn giúp tôi rất nhiều trong học tập, nhờ có Hiếu mà tôi đã tiến bộ lên rất nhiều.
Hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn lên kiểm tra bài cũ, trong đó có tôi. Vì đã học bài ở nhà nên tôi trả lời rất dõng dạc, tự tin, cô cho tôi một điểm 10 đỏ chói vào trong sổ. Bạn bè trong lớp nhìn tôi đầy ngưỡng mộ khi có thể nhớ chi tiết từng ngày tháng, địa danh trong bài lịch sử dài dằng dặc. Tối hôm đó, vì tivi có chương trình rất hay mà tôi yêu thích, cũng vì chủ quan rằng mình đã có điểm nên tôi không học lại bài. Ai ngờ hôm sau, cô bất ngờ cho kiểm tra 15 phút, tôi ngồi vò đầu bứt tai, cắn bút mãi mà cũng không thể nhớ nổi một chữ. Trong khi đó, ở bên cạnh tôi, Hiếu đã làm xong từ bao giờ. Chỉ còn có 5 phút, tôi cuống quá liền giật lấy bài của Hiếu và vội vàng chép. Tiết học sau, cô trả bài kiểm tra hôm ấy và nói rằng:
- Cô rất buồn rằng trong lớp ta có hiện tượng chép bài của nhau, đó là của Lan và Hiếu, cô cho cả hai bạn 3 điểm, nếu các em có gì thắc mắc thì sau giờ học lên gặp cô.
Tôi sững sờ, còn Hoa mắt nhòe đi khi nhận bài kiểm tra của mình. Tôi vô tâm nghĩ rằng chỉ là một bài kiểm thôi mà, sau giờ học mình sẽ xin lỗi nó sau. Lúc tan học, Hiếu chẳng đợi tôi về cùng mà đi trước. Mấy đứa bạn cùng lớp thì thầm rằng:
- Sao hôm nay Hoa lại không học bài nhỉ, mọi khi cậu ấy chăm lắm mà.
Bây giờ, tôi mới ân hận và hiểu ra lỗi lầm của mình. Vì vô tâm mà tôi đã làm tổn thương Hiếu. Chẳng biết làm gì khác, tôi vội vàng chạy đuổi theo Hoa để xin lỗi. Bắt kịp Hoa, tôi nói bằng giọng hổn hển chẳng ra hơi:
- Hiếu ơi. Mình xin lỗi nhé. Tại mình mà cậu bị điểm kém.
Hiếu mỉm cười dịu dàng:
- Thôi, không sao đâu, mình cũng không giận cậu nữa.
Lúc ấy, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu không sửa lỗi kịp thời, có lẽ tôi đã đánh mất một người bạn tốt như Hiếu
Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm ấy, tôi thấy thẹn với lòng và tự dặn mình phải biết chú ý tới cảm xúc của người khác hơn, nếu không, tôi sẽ đánh mất những người luôn yêu thương và giúp đỡ tôi trong cuộc sống.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247