Là một học sinh, em không thể quên được cái ngày ấy - ngày tựu trường đầu tiên... Giống một chuyến đi xa, đêm trước ngày tựu trường em cứ bồn chồn, háo hức, không sao ngủ được. Mọi thứ đã sẵn sàng cho ngày mai. Trong đầu em có rất nhiều câu hỏi ngây thơ của đứa học sinh lớp Một: "Không biết đi học có được chơi cầu trượt không nhỉ? Cô giáo có đáng sợ như bà phù thủy không ta?..." Thế rồi em cũng thiếp đi lúc nào không hay biết. Ngày quan trọng bắt đầu. Bà chở em trên chiếc xe đạp cũ kĩ tới trường. Trong lòng phơi phới, rộn ràng. Bầu trời trong xanh, không khí trong lành của tiết trời mùa thu thật dễ chịu. Đi qua các bác phụ huynh, các bạn nhỏ, hay chú cún hoặc cái cây cột điện... Em đều ngu ngơ nở một nụ cười thật tươi, vẫy tay chào và nói: "Lên trường đây!". Đứng trước cái cổng xanh, nụ cười ấy tự nhiên tắt ngấm! Em bắt đầu thấy sợ vì bà không đi cùng nữa, bà chỉ nói: "Đi đi..." Em hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm bước vào, vui vẻ trở lại khi thấy cô giáo ra đón. Em vui vẻ làm quen với mọi người, cảm thấy mình ra dáng hơn, "người lớn" hơn khi đã là học sinh lớp một! Em sẽ không bao giờ quên cái phút giây ấy!
Tự nghĩ, tự làm mỏi tay quá bạn ạ!
Chúc bạn học tốt nha!
Mong bạn cho mình 5 sao + cảm ơn và câu trả lời hay nhất nha!
“Tôi đi học” của Thanh Tịnh như một bản tự vấn tâm trạng, cảm xúc của chính tác giả khi mùa thu về, hồi tưởng lại khoảnh khắc ngày xưa ấy. Là ngày đầu tiên cắp sách tới trường với bao nhiêu dòng cảm xúc bâng khuâng, xa lạ. Trong dòng hoài tưởng, “tôi” đã lâng lâng với khung cảnh của mùa thu “một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học”. Có lẽ ít ai có thể quên đi được giây phút đầu tiên nép sau lưng mẹ đến trường, và nhân vật “tôi” cũng vậy. Cảm xúc tuôn trào một cách tự nhiên và đầy xúc động, gieo vào lòng người đọc những bồi hồi khó quên. Có một sự thay đổi lớn trong chính suy nghĩ và hành động “Tôi không lội qua sông thả diều như thằng Quí và không ra đồng nô hò như thằng Sơn nữa”. Điều này chứng tỏ nhận thức của nhân vật “tôi” đã thực sự trưởng thành và lớn lên nhờ việc: Hôm nay tôi đi học. Thanh Tịnh như một con người chèo lái con thuyền cảm xúc, đưa người đọc trở về với những kí ức của ngày đầu tiên đi học. Lời văn mượt mà, nhẹ nhàng và sâu sắc đã khiến người đọc không thể quên được năm tháng đó.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247