Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Hãy đóng vai nhân vật Yết Kiêu để kể lại...

Hãy đóng vai nhân vật Yết Kiêu để kể lại đoạn trích trên từ đoạn “ Hồi ấy” đến hết. “Ngày xưa có một người tên là Yết Kiêu ở làng Hạ Bì làm nghề đánh cá. Một

Câu hỏi :

Hãy đóng vai nhân vật Yết Kiêu để kể lại đoạn trích trên từ đoạn “ Hồi ấy” đến hết. “Ngày xưa có một người tên là Yết Kiêu ở làng Hạ Bì làm nghề đánh cá. Một hôm, ông ta đi dọc theo bờ biển về làng bỗng thấy trên bãi có hai con trâu đang ghì sừng húc nhau dưới bóng trăng khuya. Sẵn đòn ống, ông cầm xông lại phang mạnh mấy cái vào mình chúng nó. Tự dưng hai con trâu chạy xuống biển rồi biến mất. Ông rất kinh ngạc đoán biết là trâu thần. Khi nhìn lại đòn ống thì thấy có mấy cái lông trâu dính vào đấy. Ông mừng quá bỏ vào miệng nuốt đi. Từ đó sức khỏe của Yết Kiêu vượt hẳn mọi người, không một ai dám đương địch. Đặc biệt là có tài lội nước. Mỗi lần ông lặn xuống biển bắt cá, người ta cứ tưởng như ông đi trên đất liền. Nhiều khi ông sống ở dưới nước luôn sáu bảy ngày mới lên. Hồi ấy có quân giặc ở nước ngoài sang cướp nước ta. Chúng cho một trăm chiếc tàu lớn tiến vào cửa biển Vạn Ninh vây bọc, bắt tất cả thuyền bè, đốt phá chài lưới. Đi đến đâu, chúng cướp của giết người gây tang tóc khắp mọi vùng duyên hải. Chiến thuyền nhà vua ra đối địch bị giặc đánh đắm mất cả. Nhà vua rất lo sợ, sai rao trong thiên hạ ai có cách gì lui được giặc dữ sẽ phong cho quyền cao chức trọng. Yết Kiêu bèn tìm đến tâu vua rằng: – “Tôi tuy tài hèn sức yếu nhưng cũng quyết cho lũ chúng nó vào bụng cá”. Vua hỏi: – “Nhà ngươi cần bao nhiêu người’? bao nhiêu thuyền bè?” – “Tâu bệ hạ – ông đáp – chỉ một mình tôi cũng có thể đương được với chúng nó”. Nhà vua mừng lắm, liền phong cho ông làm Đô thống cầm thủy quân đánh giặc”.

Lời giải 1 :

Tôi là Yết Kiêu - một ngư dân bình thường, kiếm ăn bằng nghề đánh cá không có gì nổi bật. Nhưng cuộc sống của tôi hoàn toàn thay đổi và tô kể từ khi...

Một hôm nọ, như thường lệ, sau khi đi đánh cá về thì tôi lại dọc theo bờ biển mà về nhà. Vốn chả có chuyện gì sảy ra cho đến khi tới bãi. Dưới bóng trăng, tôi nhìn thấy hai con trâu đang ghì sừng húc nhau. Sẵn trên tay là cái đòn ống, tôi cầm xông lại phang mấy cái thật mạnh vào mình chúng nó. Hai con trâu bị đánh bất ngờ, hoảng loạn kéo nhau chạy xuống biển rồi biến mất. Tôi ngạc nhiên lắm, trần đời làm gì có con trâu nào dám xuống biển chạy trốn? Ngẫm lại thì chỉ có trâu thần mà thôi. Mặt trời dần ló dạng, những tia nắng sớm nhè nhẹ chiếu xuống bãi, làm mọi thứ sáng rực lên. Nhìn lại đòn ống, tôi thấy một vài cọng lông trân dính vào đấy. Tôi mừng lắm, nghĩ chắc có phép liền bỏ vào miệng nuốt đi. 

Cũng từ đó, sức khỏe tôi tốt lên nhanh lắm. Vượt hẳn mọi người, chẳng ai dám cũng không ai đương địch nổi. Đặc biệt tôi còn có tài lội nước. Mỗi lần tôi xuống biển bắt cá, người ta lại nháo nhào rồi ngạc nhiên, rồi lại thán phục vì tôi bơi dưới nước cứ như là ở đất liền, chẳng có gì lo sợ! Nhiều khi tôi sống luôn dưới nước gần một tuần trời mới lên bờ lại.

Hồi ấy, nước ta bị một đám giặc hung hãn từ ngoài đến xâm lược. Nghe nói, chúng cho một tram chiếc tàu lớn tiến vào cửa biển Vạn Ninh vây bọc, bắt tất cả thuyền bè, đốt phá chài lưới của dân. Đến đâu, chúng cũng cướp của, giết người gây tang tóc khắp cả vùng duyên hải. Chiến thuyền nhà vua phái ra đối địch bị chúng đánh đắm mất cả. Vua lo sợ, sai sứ thần trong thiên hạ ai có cách gì lui được giặc dữ sẽ phong cho quyền cao chức trọng. Thấy nước mất, nhà tan, nhiều người mất oan lại bị bọn giặc cướp của, tôi tức lắm, quyết ra đi tìm vua đánh giặc.

Đối mặt với nhà vua, tôi ôn tồn nói:

-Tôi tuy tài hèn sức yếu nhưng cũng quyết cho lũ chúng nó vào bụng cá. Vua thấy tôi quyết liệt như vậy thì trầm ngâm một lúc rồi hỏi:

-Nhà ngươi cần bao nhiêu người’? Bao nhiêu thuyền bè? 

Tôi đáp:

-Tâu bệ hạ, chỉ một mình tôi cũng có thể đương được với chúng nó!

Đến Vạn Ninh, tôi cho quân sĩ nghỉ ngơi rồi bảo họ sắm cho mình một cái khoan, một cái búa. Rồi tôi một mình lặn xuống biển đến dưới tàu giặc. Tôi vừa khoan vừa đục, làm thật lẹ và im lặng, thế rồi tàu của giặc hết chiếc này rồi đến chiếc khác đắm xuống dưới lòng đại dương. Thấy thuyền bị đắm, thiệt hại lại nhiều chúng hoảng cả lên. Sai người xuống nước do thám, tìm mãi mới thây Yết Kiêu đang khoan thủng một chiếc thuyền. Chúng định xông lại nhưng vốn dĩ từ khi bơi xuống khu vực của tôi đang khoan tàu thì số phận đã không cho chúng quyền thắng rồi. Cuối cùng, cũng chẳng có đứa nào trở về nổi.

Quân giặc sợ hãi, nhưng rồi chúng cũng tìm ra cách. Chúng cho người đem cái vó bằng sắt nhân lúc tôi đang mải đục một chiếc tàu thì buông xuống chụp lấy tôi. Tôi bị bắt. Lôi tôi lên bờ, chúng lập tức tra khảo:

-Trong nước mày những người lặn như mày có bao nhiêu người?

Tôi hơi lo nhưng cũng dần định thần, giả rằng mình đã hàng rồi nói với chúng:

-Không kể những người đi lại dưới nước suốt 10 ngày không lên, còn như hạng ta thì một trăm chiếc tàu của chúng bay cũng không thể chở hết. Hiện giờ ở dưới đó hết lớp này xuống lại lớp kia lên không mấy khi vắng người.

Nghe vậy, chúng cũng tin thật. Chúng kinh sợ rồi dần quay ra dỗ dành tôi, bảo:

-Mày muốn tốt phải đưa chúng tao đi bắt sẽ có hậu thưởng, bằng không thì sẽ giết chết.

Tôi làm ra vẻ mặt thở phào rồi trả lời:

-Được, theo ta, ta chỉ cho!

Chúng tưởng thật, bắt tôi cùng mấy tên quân đem vó sắt ngồi trên thuyền nhỏ ra biển dò tìm. Thừa lúc chúng vô ý, tôi nhảy tòm xuống nước trốn đi. Chúng nó trông nhau ngơ ngác. Bấy giờ quân giặc đã bị thiệt hại khá nặng, lại nghe tôi nói nước Nam có nhiều người tài lặn nên cuối cùng chúng đành phải quay tàu trở về không dám quấy nhiễu nữa.

Thấy tôi trở về, nhà vua mừng lắm, phong tôi làm đại vương. 

Thảo luận

-- cảm ơn vì đã vote cho mik ạ ><
-- ko có j đâu, tại tớ thấy nick face của cậu kb vs tớ á :>

Lời giải 2 :

Năm ấy, giặc Nguyên sang xâm lược nước ta. Chúng đi đến đâu là chém giết đến đấy khiến lòng dân vô cùng căm hận.

Hồi đó, có một chàng trai làm nghề đánh cá rất giỏi về bơi lặn tên là Yết Kiêu. Chứng kiến cảnh muôn dân lầm than, chàng quyết chí lên kinh đô Thăng Long yết kiến vua Trần Nhân Tông xin được đi đánh giặc. Nhà vua rất mừng cho chàng chọn một binh khí mà mình yêu thích. Nhưng Yết Kiêu chỉ xin một chiếc dùi sắt. Nhà vua ngạc nhiên gặng hỏi. Chàng bèn tâu: "Để thần dùi thủng chiến thuyền của giặc vì thần có thể lặn hàng giờ dưới nước". Nhà vua khâm phục chàng có tài năng phi thường, hỏi ai là người dạy chàng. Chàng đáp: "Vì căm thù giặc và noi gương người xưa nên ông của thần tự học lấy".

Trong khi Yết Kiêu yết kiến vua Trần Nhân Tông thì ở nơi quê nhà, người cha già đang vò võ nhớ thương con. Ông nhớ lại cái ngày hai cha con bịn rịn chia tay nhau. Yết Kiêu thương cha tàn tật lại phải sống cô đơn một mình. Nhưng nước mất thì nhà tan, ông vẫn động viên con lên đường giết giặc lập công, trở về.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247